Chương 3: Vị Thành hữu vũ, thiếu niên hữu thị

Đại Đường Đế quốc, Thiên Khải năm thứ mười ba, xuân về, Vị Thành đón một trận mưa.

Biên thành quân sự nằm nơi cực Tây Bắc của Đế quốc rộng lớn này, vì phòng bị man di thảo nguyên xâm phạm, tường thành đất nện bốn phía được đắp vô cùng dày đặc, trông như một khối đất bao bọc kiên cố.

Vào mùa khô hạn, lớp đất phù sa trên tường bị lưỡi đao gió Tây Bắc thổi qua, bay lượn khắp nơi, rồi phủ xuống doanh trại sơ sài, phủ lên thân thể quân tốt. Cả thế gian nhuốm một màu vàng đất, đêm đến, người ta giũ chăn chiếu, cát bụi bay lên tựa như một trận bão sa.

Đang lúc xuân hạn, trận mưa này đến thật đúng lúc, được quân sĩ nhiệt liệt hoan nghênh. Từng hạt mưa tí tách từ đêm qua đến giờ đã gột rửa sạch sẽ bụi bẩn trên mái nhà, dường như cũng rửa cho ánh mắt con người trở nên sáng rõ hơn nhiều.

Ít nhất, ánh mắt Mã Sĩ Tương lúc này quả thực rất sáng.

Là quan quân sự cao nhất Vị Thành, thái độ của hắn lúc này vô cùng khiêm nhường. Dù có chút bất mãn với những vết bùn đất...

Chương này bị khóa trong 8 giờ, chỉ tài khoản VIP mới được đọc trước. Còn 4 giờ 21 phút nữa sẽ mở khóa miễn phí.

Đề xuất Voz: Điều tuyệt vời nhất của chúng ta: Chúng ta - Thanh xuân
Quay lại truyện Tương Dạ
BÌNH LUẬN