Mẫn chưa bao giờ dịu dàng nhưng ít ra nó cũng không thô lỗ trước mặt tôi như trước nữa.
Mẫn không nói được những câu ngọt ngào nhưng nó đã học được cách đánh và mắng yêu người khác.
Tôi không bao giờ có thể hòa thuận với Mẫn nhưng tôi luôn sẵn sàng cãi nhau với nó cho đến hết đời.
Và tôi không muốn một ngày tôi không còn được cãi nhau với nó…
Tôi vân vê trái bóng trong tay, khẽ nói:
“Tui đã cố thắng trận này. Vì bà đấy!”
“Hả?”, Mẫn ngừng lại, ngạc nhiên.
Tôi mặc áo vào, quay lại nói với nó:
“Vì nếu tui thua, tui sẽ chẳng còn mặt mũi nào đê yêu cầu bà một cuộc hẹn.”
“Cuộc hẹn nào?”
“Cuộc hẹn ngày mai. Trước khi bà về Đồng Nai, tui muốn có một buổi hẹn hò nữa. Lần này sẽ không váy, đầm, hóa trang hay những thằng cô hồn rượt nhau để mình bị vạ lây nữa. Lần này chúng ta sẽ đi chơi, ăn uống và nói chuyện một cách thật bình thường như những cặp đôi khác.”
“Nghe có vẻ không giống hai đứa mình lắm.”
“Tui biết. Nhưng chỉ ngày mai thôi, một ngày duy nhất, hãy khác đi một tí….ý tui là, hãy bình thường lại một tí….không, ý tui là….bà hiểu ý tui rồi đấy…”
“Ha ha, tụi mình mà diễn trò hẹn hò đó chắc mắc cười lắm.”, Nó cười phá lên.
Mẹ nó, tôi đang cực kỳ nghiêm túc đây, muốn chửi nó ghê.
“Mà nãy ông nói nếu không thắng sẽ không có mặt mũi nào rủ tui đi hẹn hò hả. Lỡ ông thua thật thì sao? Sẽ không bao giờ rủ tui đi chơi luôn?”, nó hỏi.
“Làm sao tui thua được, có một người trên hàng ghế khán đài đang dõi theo tui mà!”
…………..
Ngày hôm sau.
Tôi chải tóc gọn gàng, ăn mặc chỉnh chu, ngắm qua ngắm lại trước gương cả tiếng, cố gắng sao cho mình đẹp nhất có thể. Xong tôi bước ra đường với vẻ khoan thai và đầy tự tin. Hy vọng mọi chuyện hôm nay sẽ ổn.
Tôi đến trước cửa nhà Mẫn đứng đợi. Được mười phút từ trong nhà một cô gái xinh đẹp bước ra. Cô ấy mặc váy trắng, mái tóc dài suôn mượt, ánh mắt và cử chỉ rất dịu dàng. Cô nàng tới trước mặt tôi, nhìn tôi trân trân khoảng mười giây rồi hỏi:
“Ông chờ ai thế?”
“À tôi chờ Mẫn. Mẫn có trong này đúng không?”, tôi đoán cô ấy là chị em họ hay hàng xóm gì đó của Mẫn.
“Còn Mẫn nào nữa?”, cô nàng ngạc nhiên. (quái, sao giọng con này giống Mẫn thế nhỉ)
“Thì Mẫn trong nhà đó đó. Cô mới từ trỏng ra mà không biết à. Cái cô nàng tóc ngắn hay nhếch mày, lâu lâu lại ăn nói bạo lực đó.”
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Em Hàng Xóm Đối Diện Nhà Tôi
Đạt hồ
Trả lời3 tháng trước
truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này