Cô ta nhìn tôi, nhếch môi
“À, ra là Mẫn đó. Anh tìm nó có việc gì không?”
“Tôi có hẹn với nó.”
“Bỏ cái hẹn đó đi. Đi chơi với tôi!”
Tôi cau mày. Con nhỏ này bị khùng hả.
“Cô nói gì vậy? Mà cô là ai?”
“Là ai không quan trọng. Tôi muốn đi chơi với anh.’’
“Tại sao tôi phải đi với cô?’’
“Vì tôi đẹp hơn Mẫn. Anh không muốn đi chơi với người xấu đâu.’’
“Xin lỗi không có chuyện đó đâu. Ừ cô đẹp thật nhưng tôi vẫn thích Mẫn hơn.’’
“Anh thật sự không muốn đi chơi với tôi?’’
“Cô bị ấm đầu hả? Thích thì tự đi chơi một mình đi!’’
Nó cười phá lên.
“Đồ ngốc! Tui đây mà không nhận ra sao?’’
Tôi trơ mắt vài giây, nhìn cô ta ngạc nhiên. Nhỏ vén tóc sang hai bên, tôi trố mắt, lờ mờ nhận ra
“Tui nè! Mẫn nè!’’
Tôi như không tin vào mắt mình. Cô gái xinh đẹp đang đứng trước tôi thật sự là Mẫn.
Có nằm mơ tôi cũng không thể nghĩ cô ấy lại khác đến thế.
“Sao tóc bà lại dài đến vậy?’’, tôi hỏi.
“Tóc giả đó, tui mượn của chị hàng xóm. Chị ấy là chuyên viên trang điểm, sẵn tôi nhờ chỉ trang điểm giùm luôn. Cái váy này cũng của chị ấy. Cả đôi giày nữa…’’
“Chị ta là bà tiên à?’’
“Tui nói với chị ấy hôm nay tôi hẹn với troai, thế là chị ấy mừng huýnh bảo thật may khi cuối cùng cũng có một thằng cù lần để mắt đến em. Rồi chị ấy nhiệt tình lục váy, lục giày và kiếm tóc giả cho tui…’’
Tôi chỉ biết cười trừ. Mình là thằng cù lần ư?
Tôi ngắm lại Mẫn từ đầu đến chân. Bà chị đó làm kỹ thật, nếu không nhờ giọng nói chắc tôi sẽ chẳng biết mình đang đứng đây với ai.
He he, dù sao thì, cuối cùng con ngốc đó cũng chịu mặc váy.
“Giờ mình đi đâu đây?’’, Mẫn hỏi.
“Bí mật.’’
“Bí mật cái gì! Lỡ ông bắt cóc tui thì sao!’’
“Ơ cái cô này, dù tôi có bắt cóc cô bán sang Trung Quốc thiệt thì cũng chẳng được mấy đồng đâu nhá! Chừng nào cô ăn nhiều, mập mạp lên lúc đó tôi mới hẵng tính chuyện ấy nhá!’’
“Lỡ ông dắt tui vô mấy chỗ bậy bạ thì sao?’’
“Với cái trình độ một đá trâu chết của cô thử hỏi dù tôi dắt cô vô đó thì liệu tôi có dám làm gì không?’’
“Ê đang mặc váy nha, đừng để tui phải thượng cẳng chân hạ cẳng tay à!’’
“Giờ đi được chưa, chứ đứng đây tới tối á.’’
“Nhưng mà đi đâu?’’, nó vẫn nhất quyết hỏi cho bằng được.
“Cứ đi rồi biết. Tui lên danh sách cả rồi.’’
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đại Đạo Triều Thiên [Dịch]
Đạt hồ
Trả lời3 tháng trước
truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này