Chiếc xe dừng trước một cô gái tầm 20 tuổi, cô ta có một nước da trắng đến như đang phát sáng dưới ánh đèn vàng kì ảo. Chiếc quần đùi ngắn cùng cái áo 2 dây kẻ sọc ngang làm cho những khu vực phát sáng ấy như khiêu khích những người xung quanh, đôi chân thon dài cộng thêm đôi guốc khiến cô ta cao hơn cả D, đang đứng trước mặt. Đôi tay D đang ôm sát cô gái ấy vào người một cách bất ngờ, cô gái bị bất ngờ ngã vào lòng D với vẻ mặt ngạc nhiên, đá lông nheo với cô gái D như biến thành một người khác, khuôn mặt anh ta giờ có một nụ cười một cách đúng nghĩa, nhìn D lúc này chả có vẻ gì là gã bụi bặm hay đi cùng nó cả, nó thiết nghĩ trong đầu.
- Muốn vui vẻ à chàng trai! – Giọng Sài Gòn, cô gái lấy lại vẻ bình tĩnh sau màn tấn công của D, khuôn mặt thanh tú, đôi môi đỏ mọng ấy sát gần mặt D.
- Em tên gì! – D nhìn cô gái hỏi đưa nốt tay kia nâng nhẹ cằm cô gái.
- Em tên Hương! Em mới từ Sài Gòn chuyển về đây đấy! Anh muốn biết con gái Sài Gòn như nào chứ! – Nháy mắt với gã điệu bộ gợi tình cô ta nhìn nó! – 2 người sao! – Cô ta nhăn mặt.
- Em rủ thêm bạn em được không! – D nói nhanh lấp đi khoảng bối rối của Hương!
- Ok! Vậy em bắt taxi nhé. Bạn em đến liền hà! – Cô ta rút điện thoại gọi!
- Thôi khỏi! – D nhìn điện thoại của mình! – Giờ còn sớm mình đi đến quán karaoke nào đã! Anh với chú em đây đến trước, em với bạn đến sau nhé! – Dúi vào tay cô tờ 500k D nhảy lên xe phóng đi không quên để lại địa chỉ quán.
Nó đang ngồi trong một quán karaoke trong con hẻm nhỏ, dưới ánh đèn xanh đỏ lập lòe, bên cạnh nó là một cô gái đang ra sức ngồi sát nó hết mức có thể, đôi tay cô ta ôm chặt lấy nó, cố gắng đưa những gì quần áo không che đi vào cơ thể nó. Đối diện, D đang ôm eo cô nàng ấy. Đôi tay cô ta ra sức rót bia vào chiếc cốc trên bàn mời D. Vẫn cái khuôn mặt lạnh lùng như chưa hề xuất hiện khuôn mặt kia của mình, D áp sát người cô gái vào người, đôi tay đi khắp cơ thể cô ta, thi thoảng cô gái nhắm mắt lại ngồi vào lòng gã đôi tay siết chặt cổ D. Những lúc ấy không hiểu nó có nhầm không nhưng hình như nó thấy D nhăn mặt.
- Quỷ này! Định luôn ở đây à! – Cô ta nụng nịu nói với D.
- Em ra ngoài bảo tiếp tân mang chút gì vào đây hộ anh được không! – D nói với cô gái ngồi cạnh nó. Cô gái dạ lễ phép rồi mở cửa đi ra. Để mặc 3 người trong phòng.
D tiến tới chiếc cửa gỗ xù xì, đưa tay khóa trái. Nhìn cô gái, nở nụ cười bí hiểm.
- Giờ thì chúng ta bắt đầu việc chính nhỉ! – D quay lưng nói với cô gái.
- 2 người à! – Cô ta ngạc nhiên thoáng chốc rồi nhìn D. – Không sao! Nhưng phải trả gấp đôi đó nhé! – Cô ta tiến gần tới D, quay áp lưng vào người, tay kia vẫy mời nó đang ngồi trên ghế đỏ chín mặt.
Đôi tay D dần dần vén chiếc áo nhỏ của cô lên từ phía sau, khoảng lưng cô gái lộ dần ra cùng với chiếc áo màu trắng nho nhỏ phía trong… Chiếc áo rơi xuống nền nhà, phô bày ra một kiệt tác của tạo hóa. Nó há hốc mồm nhìn, nó đang liên tưởng tới những cô người mẫu trên tivi nó thường xem…. Phía sau, D nhẹ nhàng lùi lại, trên môi gã, nụ cười bí hiểm ấy lại xuất hiện. Rút trong túi ra bao thuốc, châm lửa hút. Cô gái quay lại nhìn D, nháy mắt, uốn éo cơ thể vẫy tay gọi mời…….
- Bốp! – Cái tát át cả tiếng nhạc xập xình trong căn phòng nhỏ. Dưới đất, cô gái ở tư thế nửa ngồi nửa nằm nhìn D với ánh mắt ngạc nhiên, không hiểu chuyện gì xảy ra, chính nó cũng không hiểu cái gì đang diễn ra trước mắt nữa. Cái gã đứng trước mặt nó không biết có phải là một nhân vật đa nhân cách mà nó thấy trong truyện tranh không nữa.
- Cái cặp đâu! – D ngồi phịch xuống ghế vứt về phía nó chiếc chìa khóa phòng! – Cầm lấy.
Nó cứ nghĩ cô gái kia sẽ tìm cách bỏ chạy ngay khi nhìn thấy cái ánh mắt của D lúc này. Gã đang trừng mắt, cả đời này nó không thể quên nổi ánh mắt của D lúc ấy, nó rực lửa, giống như ai đó đang xúc phạm vào lòng tự trọng của chính bản thân gã. Giống như gã sẽ giết ngay cái người đang xuất hiện trong mắt mình. Ngay lập tức…
- Túi sách nào ạ! – Cô gái cúi mặt tránh ánh mắt ấy của D.
- Hazzzzzzzz….! – Bích Trâm là tên mày hay lấy để đi khách đúng không, ngoài ra tao còn biết trên lưng và ngực mày có 2 cái bớt đỏ nhỏ. Và với cái giọng của mày, mày nghĩ là khó để tìm ra mày sao! – Gã tiến lại gần trừng mắt nhìn cô ta lần nữa! – Tao rất tôn trọng những đứa con gái ở khu vực phố đèn đỏ. Không ai muốn làm cái nghề như này hết! Nhưng làm nghề này không có nghĩa mày vứt hết sĩ diện! Giờ tao cho mày một cơ hội! Nếu mày nói ra thì mày còn sống được! Còn nếu không để người ta tìm ra mày trước tao thì mày không sống nổi đâu! Chắc mày chưa biết …
- Rầm…!!!
Trong thoáng chốc nó liên tưởng đến những bộ quần áo xanh lá đứng trước cửa…. nhưng không! Trước cửa là 3 gã cao lớn… người cầm ống típ, người cầm mã tấu đang nhìn thẳng vào D…