Logo
Trang chủ
Chương 1

Chương 1

Đọc to

Tuyệt vời! Đây là bản viết lại theo chuẩn tiếng Việt, giữ nguyên văn phong và giọng điệu của bạn:

**Chương 1**

Em xin tự giới thiệu, em là D (đừng có gọi là dái hay dâm nhé!). Câu chuyện xảy ra khi em mới 15 tuổi (trẻ trâu level max), nhưng ai cũng kêu em là ông cụ non. Miêu tả ngoại hình hồi đó của em chút nhỉ? Em dáng gầy gầy nhong nhóng, cao tầm 1m68 hay 69 gì đó, được cái sở hữu một làn da trắng sáng làm bao nhiêu gái ghen tỵ (bù lại hai cánh tay bánh mật do đi nắng nhiều). Mặt mũi thì… mẹ thằng bạn thân của em bảo như thằng con nít, oắt con cấp 1 vắt mũi chưa sạch (công nhận coi lại mấy ảnh chụp cấp 1 thì đúng thật, chả khác mấy), nhưng được nhiều gái khen mặt cute dễ thương bụ bẫm xong nhéo với nựng má hoài. Đấy các bác thấy em đẹp trai không nào?

Em là người Bắc nhưng sinh ra và lớn lên ở… miền Bắc. Hồi đó nhà em ở một khu mới quy hoạch, khá xa với trung tâm thành phố, nhưng mà cái éo gì cũng có hết (quán net, quán nhậu, nhà hàng,... bla... bla tùm lum tà la...). Khu này thiết kế đẹp vãi linh hồn, cây xanh thẳng tắp, đào cả hố xây hồ rồi lại có khu vui chơi giải trí rất tiện cho các cháu nhỏ xì teen đi đú.

Nói chung là đẹp lắm. Nhà ở đây thì toàn biệt thự với cao tầng, rất nhiều nhà còn xây theo phong cách cổ điển như mấy cái lâu đài trong hoạt hình Disney (tự gạch vì cái này hơi chém quá). Tả đến đây chắc các bác cũng tự ngẫm ra được là chỗ này toàn đại gia với triệu phú ở thôi nhỉ? Đúng là vậy đó… trừ nhà em!

Hồi mới chuyển về em cũng ngỡ ngàng xen lẫn bàng hoàng là tại sao nhà mình lại chui tọt được vào đây. Phụ thân bảo chuyển ra đây cho… mát. Nhà em thì có lẽ… bé nhất cái khu này. Căn nhà nhỏ 2 tầng xinh xinh màu xanh pha chút hồng và trắng lọt thỏm giữa một căn biệt thự bên trái và tòa nhà 5 tầng bên phải. Căn biệt thự bên trái hình như đếch có ai ở hay sao mà em để ý là chả bao giờ có ánh đèn hay cửa mở, còn nhà bên phải chính là nhà thằng bạn thân em (xin gợi ý một chút, nó với em đều là nhân vật chính của truyện).

Tả nó sơ qua một chút nhỉ? Nó chính xác là… hot boy keo con voi. Nó là T, tóc tai như Hàn Quốc với chả xẻng, mặt mũi đẹp trai dễ thương, cao hơn em một tẹo, nhìn bảnh bao phong độ, người toát lên một mùi… tiền. Căn bản nhà nó giàu nhất cmn cái khu này rồi. Cộng lại các yếu tố đã miêu tả thì thằng này chỉ cần thở một cái là gái rụng như sung.

Các bác có thắc mắc tại sao nó chơi thân với một thằng nghèo nhất khu nhà chỉ đủ ăn như em không? Tại vì thằng này nó khờ thì vãi cả lúa (nói toẹt mẹ nó ra là ngu ứ ỉa được). Lúc nào cũng ngô ngô nghê nghê rồi bám đít em, kêu gì cũng làm theo tại nó thấy em lưu manh cáo già một cách đầy tin tưởng, mà em thấy nó ngu ngu bị bắt nạt hoài cũng tội nên lúc nào hai thằng cũng dính vào nhau (bác nào kêu gay là *nhé!).

Tụi em thân nhau từ ngày nhà em mới chuyển về khu này, nhân một ngày phụ thân giao nhiệm vụ cao cả là xách cặp lồng ra quán nhậu gần nhà mua bia (phụ thân em vui tính lắm, nhà nhiều chai lọ thừa mà toàn bắt vác cặp lồng đi mua bia làm mấy anh chị bán hàng nhìn em như vật thể lạ) và mua thêm mấy miếng chân giò nướng về cha con nhậu chơi (con ăn còn cha cũng… ăn, nhưng ít, uống là chủ yếu). Chà chà, type đến đây sao mà nhớ những phút giây của cha con ta quá, cả đói nữa.

Quay lại vấn đề chính, đang trên đường thỉnh kinh thì bỗng thấy… một đám yêu quái đang ức hϊếp một nữ nhi. Yêu quái ở đây là cái bọn đầu trâu mặt ngựa ở khu khác (sau này em mới biết) và nữ nhi chính là… thằng T. Nhớ lại cũng tội thằng bé, nhà giàu quá làm chi mà để cho chúng nó chặn đầu xin đểu thế kia. Bỗng máu anh hùng nổi lên khi thấy thiên hạ bất bình, em liền bứt tốc lao vào… cái phòng bảo vệ ngay chỗ cổng của khu (khu này nhiều nhà khá giả nên để đề phòng trộm cắp, mấy đại gia thuê hẳn một tổ bảo vệ cao to đen không hôi về nâng cao an ninh, giữ trật tự khu văn minh).

Sau một hồi nghe em trình bày sự việc thì chú bảo vệ khoác áo màu xanh dương cũng ra cái chỗ mà tụi đầu trâu kia lộng hành hù mấy cái làm chúng nó sợ chạy đái ra máu, xong chú tiện nhờ em dẫn thằng của nợ này về nhà hộ chú (==” ông này lười vãi cú). Trên đường nó vừa khóc vừa cảm ơn em rối rít, dỗ mãi cũng éo chịu nín, mãi khi đến nhà nó (đù, ngay cạnh nhà mình), gọi phụ huynh nó ra nhận xác con em thì nó mới thôi khóc.

Mẹ nó cũng xót con nên ôm nó thắm thiết rồi cảm ơn em rối rít, tính cho em tiền tiêu vặt (đúng phong cách đại gia luôn) nhưng em được phụ huynh dạy dỗ tử tế nên từ chối, lấy mấy cái kẹo cao su mà bác đưa thay cho tiền thôi. Rồi cũng từ đó phụ huynh nó tin tưởng và giao trứng (thằng T) cho ác (em) nhờ em để ý nó dùm hai bác tại hai bác thấy nó cũng… ngu ngu.

Buôn với mẹ thằng T chán chê thì sực nhớ ra trọng trách cao cả mà phụ thân ban cho, em lễ phép chào bác rồi chạy một mạch ra quán nhậu thỉnh kinh (kinh này mất phí rồi, ba cẳng chạy lẹ về nhà không phụ thân phạt nhịn chân giò thì chết). Thở hổn hển bước vào nhà, bỗng thấy phòng khách ồn ào tiếng người nói hơn hẳn mọi ngày, ngó vô thấy nhị vị phụ huynh thằng T cùng với nó đang ngồi nói chuyện với phụ thân mình.

Phụ thân thấy em lấp ló e ấp sau cánh cửa thì liền gọi vào chào hai bác rồi sai em với thằng T đi mua đồ nhắm chập hai đãi khách (ơ cái đệch, hành nhau tù vãi chày vậy cha yêu). Vậy là từ đó hai thằng chơi thân với nhau, thời gian càng làm tình anh em (gái) trở nên thắm thiết (em là anh nha).

Rồi vào một ngày đẹp trời, cái ngày mà chính thức câu chuyện tình được bắt đầu, cái ngày mà… éo biết là hên hay xui, nên vui hay nên buồn khi ta được ông trời sắp xếp nhân duyên được gặp nàng… trong cái tình cảnh mà thoát chết… hai lần. Chả là thế này, em đang tung tăng trên con đường đầy nắng và cứt chó (nói bậy thôi, khu này vệ sinh sạch sẽ lắm), tay cầm trước cặp lồng đựng bia huyền thoại để mua bia cho phụ thân yêu dấu, hôm nay nổi hứng muốn nhậu buổi trưa. Đang tung tăng vui vẻ là thế, bỗng từ đằng sau em nghe thấy tiếng hét chan chứa sợ hãi:

- Á á á… tránh ra coi!!!

Theo phản xạ của một thanh niên mọt game lâu năm, em liền né ra với tốc độ thần thánh, làm cái xe đạp điện sau đít em vọt lên và… đâm ầm vào cái gốc cây ngay bên cạnh em. Lúc đó éo biết tim em nó nhảy cmn chỗ nào mất rồi, đứng như trời trồng, sống trong kinh hãi. Người điều khiển phương tiện thì ngã chổng vó, đang ngồi xoa đít do vụ tai nạn.

Bỗng con chim em nó mách bảo: "Gái kìa D, GÁI kìa, ra đớp cmm đi D!".

Vậy là em chạy liền ra bên cạnh, đỡ em gái xấu số ấy dậy (tay mềm dữ), tranh thủ liếc ẻm một phát thì ôi trời ơi, mấy bác ơi, em là em cảm nắng em ấy luôn các các bác ạ. Người gì đâu mà xinh thế, gương mặt bầu bĩnh, tóc một màu đen Clear quyến rũ, cột đuôi gà, để mái chém.

Nhưng đẹp nhất chính là đôi mắt em ấy. Mắt đen láy, ẩn sâu trong đôi mắt có một cái gì đó cuốn hút như nam châm, em càng nhìn càng thấy… cuốn. Ôi mẹ ơi ba ơi đẹp như tranh vẽ tiên giáng trần. Dáng người em cao dong dỏng, gần bằng mình (nhục), làn da thì… ngạc nhiên chưa, trắng gì mà sáng thế. Đỡ được em ấy dậy, ẻm cảm ơn em rối rít rồi xin lỗi vì xe đạp điện của ẻm… phanh nó thi thoảng nó không hoạt động được bình thường, kêu ẻm không sao (công nhận da trâu, ngã vậy mà éo xước sát gì, kinh), xong ẻm nhanh chóng dựng xe đi phóng đi tiếp trong sự ngỡ ngàng đầy tiếc nuối của mình :(. Mợ nó, phanh đứt mà phóng như ăn cướp ấy. Nhặt chiếc cặp lồng lên, tiếp tục đi hoàn thành nhiệm vụ được giao trong tâm trạng rối bời, tiếc nuối vì sự vội vã của em ấy, tiếc quá, chưa kịp làm quen. Đang ngẩn ngơ thì:

- Ê ê TRÁNH ĐƯỜNG!!!

- Cái l*иg gì v… Aaaaaaa!!!!

- *Két két kít* may quá, lần này phanh ăn, phù...

Vâng, lại "thánh" ấy, tim em lại nhảy tung tăng giữa cảm xúc vui mừng vì được gặp lại em gái và sợ hãi vì lại thoát chết lần nữa. Nhưng mà xinh thì xinh chứ kiểu này éo được, em gặng mồm ra la ẻm:

- Đi kiểu éo gì thế!

- Chin nhỗi mờ - (nghe xong tim em nó chảy cmn ra, ngọt quá) - à mà e gì ơi…

- Gì bà nội ==’? (Gọi mình là em)

- Chị bị lạc đường…

Vãi ***

Hết chương 1, các bác thấy hay thì lót dép hóng với chỉnh sửa cho em chỗ nào dở nhé, yêu các bác nhiều, ủng hộ em cái cho em có hứng type tiếp nhe!
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Hoa Vàng Thuở Ấy
BÌNH LUẬN