Được thôi, đây là bản viết lại theo yêu cầu của bạn, giữ nguyên văn phong "bựa" và hài hước:
Quán nét – nơi sản sinh ra những anh hùng bàn phím, chốn quy tụ của các cao thủ võ lâm DotA, lò đào tạo tài năng IT bẩm sinh, ươm mầm những hạt giống game thủ tương lai, nơi các băng đảng mới hình thành, nơi niềm vui được sẻ chia và nỗi buồn tan biến, nơi những cuộc thanh toán "ảo" đẫm máu và những tràng cười vỡ bụng.
Là thiên đường của học sinh, là cái gai trong mắt phụ huynh... bla bla, kể nữa chắc hết cmn ngày!
Thế đấy, em lại tung tăng nhảy chân sáo ra quán nét. Gì chứ ra quán nét là em vui như Tết ấy, cái quán em hay ra nó cũng nhộn nhộn bựa bựa vui vãi, anh em đầy đủ chém gió bão bùng các kiểu...
Em coi nó như ngôi nhà thứ 2 vậy. Đang tung tăng thì bỗng đâu em nghe thấy một giọng nói thánh thót gọi tên em:
– D à, cu lại đi đâu đấy? Hi hi.
Nghe cái từ "cu" là biết con mẹ nào gọi rồi. Quay lại thấy thằng T đi ngay cạnh gái, hai đứa đi chậm tà tà để đi bằng em. Tiện thế em nhảy tọt lên luôn con xe của công chúa.
– ĐI! PHÓNG NHƯ GIÓ ĐI NÀO NGỰA CHIẾN!!! – em hét rõ to, tay đập bồm bộp vào cái yên xe chỗ gái ngồi (lân la cái tay lợi dụng chạm nhẹ vào cái bàn tọa, mà gái không để ý).
– Đi đâu vậy cu, sao bắt người ta "lai" suốt vậy, con trai con đứa – gái nhõng nhẽo kì kèo, giọng cứ "cư tê" vãi chưởng.
– ĐI GIẢI CỨU THẾ GIỚI!! NHANH KHÔNG MUỘN H NGỰA CHIẾN!! – em tiếp tục hét như thằng dở.
– Hả? Là đi đâu? Điên à? – gái quay lại mặt nhăn nhăn.
– À à, biết đi đâu rồi, N đi theo T – thằng T lên tiếng, cười khà khà khoái chí. Đúng là bạn thân nối khố có khác, nói cái hiểu liền. Vậy là bộ ba lại vi vu, em lại có cơ hội bày trò cho chúng nó cười, thi thoảng gái quay lại nhìn em cười sặc sụa lộ ra hàng răng trắng muốt, ánh nắng chiếu vào gương mặt của nàng làm hai bên má ửng hồng, yêu quá đi mất (à gái lại mặc quần soóc nhé, lại tốn nước miếng rồi). Bỗng tự nhiên gái hát:
– Ngày xưa anh đến bên em như một cơn gió~~~…
– Ngày nay em rời xa anh như một con chó ~~ – em cũng đua đòi với gái chút.
Vậy là ba đứa lại cười sặc sụa, làm người đi đường nhìn với ánh mắt không mấy thiện cảm. Kệ, học trò mà, ôi kỉ niệm... Vi vu tầm... 5' là tới tiệm nét cmnr, gái cũng ồ một cái ngớ người ra, chắc giờ hiểu đi giải cứu thế giới là gì rồi.
Tạm biệt chúng nó xong (chúng nó kêu đi mua đồ, mọe đúng là con nhà giàu, thiếu thốn mọe gì đâu mà suốt ngày mua bán), em tót vào quán nét.
– A thằng cu, lại ra ăn hành à, vào đây đây – anh chủ quán lên tiếng, tay đập đập vào cái ghế của máy số 2 ngay cạnh máy chủ, với tay lên bật máy lên cho em luôn.
– Nhanh cmm lên vào đây, hôm nay đánh kèo (kiểu war team ấy, hồi hộp căng thẳng lắm).
– Nhanh bà mày lên team chúng nó đang đợi kìa – thằng bạn em hối.
– Oke oke.
À quên, giới thiệu luôn team DotA của quán em nhể (lan man tý, bác nào không chơi món này thì em xl, có thể bỏ qua đoạn này). Quán em dân DotA chơi đông lắm, nên chia nhau ra thành nhiều team đi "củ hành".
Em với thằng bạn cùng lớp hay ra đây nên thấy team nào thiếu người là nhảy vào quất luôn. Ở đây toàn mấy ông "tay to" đánh ảo vcl, trước đó đi đánh giải mẹ gì ấy, tứ kết gặp StarBoba thua 3-2, từ đó em bái mấy ổng làm sư phụ luôn. Kể qua sự nghiệp DotA của em chút.
Em mày mò chơi từ hồi năm lớp 6, ăn nguyên một gánh hành tỏi các thứ nên giờ chơi cũng khá chắc tay.
Em với thằng bạn thân nữa của em, tên nó là TA, quen biết thân thiết nhau cũng qua bộ môn này, lại học cùng lớp nữa nên suốt ngày bám đít nhau ở quán nét.
Hiện tại team em gồm có em, thằng TA, anh ruột của thằng TA (thầy của nó luôn), anh chủ quán (anh này hồi đó học đại học năm 1, nhìn như học sinh cấp 3 luôn, lùn dí dị nhưng đánh ảo thì thôi rồi, là người chỉ bảo em trong công cuộc ăn hành) và một anh nữa hay ra quán.
Nghe đâu bảo hôm nay đánh với bọn nào ấy, SCVG gì gì đấy, chả rõ, quên rồi.
Chơi -cm, anh chủ quán làm capt luôn. Mọe, nhìn tên team chúng nó chuyên nghiệp vcl, toàn SCVG.cái l*иg bàn gì gì đó đếch nhớ, còn team mình thì... Sεメtoy.no1, kimochi.itaichi, ChauYeuBacHo...
Chiến thuật của team kia quá rõ ràng, ban mấy con có khả năng silent rồi pick Tidehunter, Enigma, Invoker, Luna, Witch Doctor (trận này em nhớ rõ lắm, tại đánh nhau nảy lửa "phịt rắm" luôn, căng như dây đàn), rõ ràng là muốn combat nảy lửa.
Thế là anh chủ quán kêu chơi chiến thuật push lén (mất dạy). Nào là Furion, Lycan, Tinker, Visage, Io. Em cầm Visage, thằng bạn em chơi Tinker, anh chủ quán cầm Lycan, anh thằng TA cầm Furion và anh kia chơi Io.
Bên kia chơi chiến thuật tri-lane, áp sát khá cao, gank cực mạnh làm đầu game team em hơi chảo đảo, nhất là top, Furion đi solo với Luna và WD, cũng may là trình độ của mấy ông kia cao ngất ngưởng nên bên kia gank fail hết, bên mình về giếng ăn toàn.
Bọn em chơi rùa đầu game, Furion, Lycan, Tinker farm nhiệt tình, Visage, Io đi roam cũng nhiệt tình các lane, đè rừng Enigma farm làm cho cháu bé ngậm ngùi ra lane.
Mid game thì Io + Furion với Tinker và Visage đi push lén liên tục, giải tán đội hình team bạn, mua time cho Lycan farm liên hồi, kiểm soát ward và Roshan khá là tốt.
Thi thoảng dính combo của team kia là 4 đứa lên bảng đếm số. Late game thì Lycan late vật vã cân cả team kia luôn. Team kia cũng chả phải vừa, phối hợp combo nhịp nhàng làm team em nhiều phen điêu đứng.
Nhưng team em chơi kiểu lấy gold đè người, chết thằng nào là buy back ra quất tiếp, quất luôn 2 cái mega, rồi cuối game team kia mắc lỗi khi bị em phát hiện ra đang ăn Roshan, gϊếŧ được Roshan rồi bị Tinker blink vào cướp hồi sinh (đoạn này thằng TA nó buông chuột buông phím dựng đứng lên hò hét như dở, điên lên vì sung sướиɠ) rồi team em áp sát xử từng thành viên team kia, không kịp tung combo, buy back thằng nào Lycan vả chết thằng đấy. GG được kêu lên, chiến thắng mỹ mãn dành cho team Chày Bửa của quán.
Team nào thua phải dell nick Garena hớ hớ. Rồi làm thêm mấy game nữa với anh em trong quán là em đứng dậy, chào các chiến hữu về nhà cắm cơm không là phụ huynh "củ hành".
Lết đến khu nhà mình, đập vào mắt em là thấy thằng T đang đứng trước cửa nhà nó xàm lờ với N xinh gái. Em bay vào phá đám luôn.
– Đứng đây đón ông hả các cháu?
– Dạ vâng ạ, 2 cụ tìm ông từ nãy giờ kìa – N xinh gái lém lỉnh trả lời, kênh cái mặt lên nhìn yêu yêu.
– Hahahah – thằng đù T cười phá lên.
– Thôi bỏ mẹ…
Những tiếng cười rộn rã của tuổi học trò lại được ngân lên. Ôi kỉ niệm…
Ăn cơm chan nước mắt nước mũi kèm theo tiếng tổng sỉ vả từ 2 phía phụ huynh, em nhanh chóng kết thúc bữa tối rồi tắm rửa lên phòng bật máy tính "bán hành" 1 2 trận nữa rồi đắp chăn đi ngủ, chuẩn bị sáng mai dậy đi "tu", trong đầu bấy giờ toàn DotA với N xinh gái… hic, chắc thích gái thật rồi các bác ạ…
Hôm nay up hơi muộn, tại tối em có chút chuyện, xin lỗi các bác nhé, ủng hộ tiếp nhé em yêu yêu.