“Ò ó oooo…”
Cái l*иg gì vậy? Đang ở thành phố lại móc đâu ra con gà nó rống là thế éo được? À, mọe kiếp, cái ông ở nhà đối diện mới sắm con gà trống cảnh từ quê lên, sáng éo nào 6h cũng rống, bị cả khu nó phàn nàn mà vẫn để im cho nó sủa. Đm con gà, ông mày mà bắt được là ông tế mẹ mày lên bàn thờ. Vươn vai một cái, chổng cái đít ra đằng sau rồi ưỡn con ch*m ra đằng trước thay cho bài tập thể dục buổi sáng. Cũng may là có con gà không là em ăn "cước báo thức" của phụ thân rồi.
Đánh răng rửa mặt vừa ngẫm nghĩ, ở cái khu khỉ gió này cũng tiện là văn minh cao cấp, nhưng cũng nhiều cái bất tiện vãi đái. Con gà trống thiến kia là một điển hình. Đúng là nhiều tiền thì muốn cái mọe gì cũng được, có bà vác cả heo về làm cảnh, rồi mấy bố choai choai vác cả chim ưng đại bàng về nhà, nhìn bẩn bẩn xấu xấu bcm ra mà cũng 10 mấy triệu, hoặc hơn thì em cũng chả rõ, gặp em là vào nồi rồi lên bàn thờ cúng cụ với gia tiên hết.
Vẫn rợn người cái vụ tháng trước, có thanh niên hổ báo vác con rết to bằng cổ tay về vỗ béo cho nó, khoe bà con làng xóm mà ai nhìn cũng thấy ghê, nhưng mà éo ghê bằng cái vụ 2 ngày sau ổng chạy vòng quanh khu phố thông báo mất con rết, hôm qua nó bò ra đường rồi, ai nhìn thấy thì bắt hộ ông ấy, có hậu tạ.
Cái lol, nhìn thấy đã đái cmn ra quần rồi huống gì bắt, làm cho nguyên 1 tuần cái khu nó im phăng phắc, éo ai dám ra đường + ngủ, có đi làm thì phóng xe thật nhanh, ngủ thì phải bật đèn, thế là tạo công ăn việc làm cho mấy chú bảo vệ làng, mày mò ra con rết chết ngắc ở dưới cống, bên cạnh là xác mấy con chuột cống (nghe mấy ông ấy kể, tởm). Thanh niên kia mặt buồn xo, vứt tiền triệu xuống cống mà. Hầy, thở dài 1 cái, cái xã hội này loạn rồi, có tiền là có quyền đè đầu cưỡi cổ người khác. Mọe kiếp bà nào mà nổi hứng vác cá sấu về nuôi nữa chắc chuyển cmn nhà mất (không có đâu, tại ở đây có N xinh gái mà).
Vệ sinh cá nhân xong, thay cái áo đồng phục, thay cái quần đùi cho nó mát, học hè ai bắt bẻ mẹ gì đâu, thở dài cái nữa, lại bắt đầu công cuộc ăn hành rồi, nhất là lớp 9, thi cử tùm lum nữa. Đang xỏ đôi dép lê gia truyền thì thấy thằng T phóng qua nhà cùng với N xinh gái. Haiz, đi học thôi mà có cần phải xinh vậy không? Chơi mặt mộc không cần trang điểm luôn (trước giờ cũng chả thấy bao giờ trang điểm).
– Đi học thôi cu ơi!!! – gái hét to để cả xóm nghe thấy.
– Bé bé cái mõm lại, ông mày cho ăn dép thay ăn sáng bây giờ – em xồn xồn giả vờ đưa tay xuống dép.
Phụ huynh em trong nhà cười phành phạch, ối nhục. Tót lên xe thằng T, vỗ vỗ cái yên ra hiệu phóng ra quán bánh mì trứng cho cậu. Mua bán xong, đi được một đoạn, chiếc bánh mì đã mất một nửa.
– Ê ê, T tó ơi, quay xe lại tao về nhà cái.
– Làm cái gì? – hai đứa đồng thanh.
– QUÊN CON MẸ NÓ CÁI CẶP Ở NHÀ RỒI THÌ HỌC HÀNH CÁI CON MỌE GÌ? – em thốt lên.
– Ông thần đèn này…. gái chẹp miệng, lườm yêu em 1 cái.
Vào nhà trong ánh mắt ngạc nhiên của phụ huynh, ra khỏi nhà với ánh mắt đầy khinh bỉ. Trên đường đi em hò hét không ngừng giục hai con ngựa chiến phóng nhanh mợ nó lên không là không kịp, tay vỗ yên xe đồm độp.
– Hét chi dữ vậy ông, muộn là tại ai cơ chứ? – gái mắng.
– Ngồi im cho tui lái xe cái, nhảy nhót hò hét nhiệt tình quá – thằng T nhẹ nhàng tình cảm nói với em.
– NHANH MỢ NÓ LÊN!! – hai đứa chúng nó câm luôn.
Kéo tay kéo chân nhau chạy hùng hục vào lớp, may thế kịp giờ. Cả lớp chúng nó nhìn bọn em chăm chăm, im phăng phắc như hiệu trưởng xuống thăm lớp.
– Đẹp trai lắm, nhìn tiếp đi – em phá tan sự tĩnh lặng.
Thế là lớp chúng nó xôn xao chửi bới em ầm ĩ, tự nhiên thấy mình oai vãi, đến một cái là người ta hú hét chào mừng. Trống đã đánh, cô giáo dạy văn bước vào lớp, cả lớp im phăng f*ck, ngừng chửi rủa nhau. Vẫn là cô ấy, 4 năm giời ăn hành nguyên củ của cô, ngấm rồi. Thằng T hô cả lớp đứng xong, cô quất luôn thẳng vào bài học mới, chả cần hỏi han mọe gì, quen mặt nhau quá rồi mà hơ hơ. Lấy sách vở ra thì… ôi thôi xong, mang mịa nó cái cặp không đi học rồi. Thôi kệ mọe, mới buổi đầu xoắn gì, ăn chơi đuê. Thế là em nằm xuống cái bàn, kéo kéo thằng béo ở bàn trên ra hiệu che nắng cho trẫm nghỉ ngơi phục hồi long thể. Lim dim ngắm N một lúc thì chìm vào giấc ngủ….
– D..D dậy đi chàng, thiếp N nè.
– Ô N công chúa ta dậy ngay.
Mở mắt *Độp*. Bàn tay nõn nà của N hạ cánh vào má em nhẹ nhàng âu yếm.
– Dậy đi ông thần cô gọi kìa.
– D sao cô gọi nãy giờ mà cứ nằm ỳ vậy? – cô gằn giọng.
– Dà dạ em đây ạ.. – giọng ngai ngái.
– Mới đi đâu về thế em? Thiên Trúc à? – cô hỏi đểu.
– Dạ em đi Thiên Trúc thỉnh kinh ạ, bị yêu tinh phang một cái đớ người em mới về được đây đấy cô ạ! – gãi gãi đầu trả lời.
Cả lớp cười phá lên, đến cô cũng phải bụm miệng cười.
– Thôi cậu.. hahah.. ngồi xuống, tập trung hộ tôi cái, lớp 9 rồi mà, thi cử tới nơi rồi..
Dạ vâng lấy lệ, em ngồi xuống, lần này em ngủ ngồi, tay kia cầm bút ngoáy như thư pháp.
– Học với hành – gái thở dài ngao ngán.
Em vẫn ngủ, kệ mọe gái, thi thoảng mở mắt tỉnh tỉnh liếc trộm cái tê hết cả người ngợm mặt nàng tập trung nghe giảng, cái má hồng hồng cái mỏ chu chu sao mà yêu thế không biết, muốn hun quá à. Lúc em tỉnh dậy cũng là lúc trống trường vang lên, nghỉ giải lao 15'. Lũ bạn em phóng ngay ra chỗ em bàn tán bốc phét về chính phủ Mỹ với cộng đồng người Lào Cai, mà thực ra là muốn ngắm gái cho rõ chứ mẹ gì, ông mày biết tỏng. Em liền bắt chuyện với gái liên tục làm cho gái cười khúc khích, tụi kia nhìn dỏ dãi đầy quần + ghen tị.
Hớ hớ, quá thỏa mãn. Vào học tiếp thì em với gái cùng thằng T nói chuyện một lúc, sau đó em bị nhắc thì.. em lăn ra ngủ tiếp, cô cũng chả nói gì vì ít nhất em ngủ cũng chả gây mất trật tự, cô đã quá quen mấy năm nay rồi, hề hề, con ngoan trò giỏi của bố mẹ đấy, tự hào đi. Cuối cùng âm thanh của tự do vang lên, lớp em nó hú ầm lên, cô thấy thế cũng ngán ngẩm lặng lẽ rời lớp, quá chán đời.
Chả phải thu dọn cái gì, vác cái cặp không + cái đầu rỗng về nhà. Chen lấn xong, em trèo lên xe gái, sáng đi xe thằng T rồi thì về đi xe gái cho đổi vị, tiện thể thử hít hít xem gái có mùi gì không. Hít hà, thơm vật các bác ạ, mùi đặc trưng lắm, thơm hơn cơm-pho luôn. Chả hiểu tại sao đứa con gái nào cũng có mùi riêng nhỉ? Không biết có phải mùi hôi nách không nữa? Rồi vẫn con đường ấy, vẫn là những tiếng cười giòn tan ấy….
– Ê này D có đi học thêm không? – gái hỏi em.
– D thì nó học thêm có mà động đất – thằng T phán xanh rờn.
– Ấy có chứ, chiều đi nè.
– Học môn gì, ở đâu dạ?
– Môn điện tử, ở ZXC đấy, học không sư phụ luyện cho – em đọc luôn cái địa chỉ quán nét.
– Đồ quý xứ! – gái lườm yêu, cứ cái đà này nhồi máu cơ tim chết mất.
Vậy là về tới nhà, tạm biệt nhau nhà thằng nào rúc vào nhà đấy. Về thì thấy tờ giấy với 50k trên bàn:
– Bố mẹ không về, mua cám lợn về hốc tạm nhé con. Ký tên: một người cha thương con.
Vãi Hồn!
Thế là em sang nhà thằng T ăn chực 1 bữa (bố mẹ nó không có nhà, có bác giúp việc nấu cơm thôi, hàng xóm thân thiết với nhau nên ăn chực là chuyện bình thường, thằng T cũng suốt ngày sang nhà em nhâm nhi, kể cũng vui, ăn uống có bạn bè ngon vơ lờ, lại còn ăn chực nữa chứ).
No rồi, ngủ thôi, chiều lại đi giải cứu thế giới…