Chiều nay là buổi thứ ba QC đến lớp tôi học. Ngoài mấy thằng cô hồn trong lớp nhòm ngó, còn có thêm mấy ông giời lớp khác nữa. Vừa mới đến hôm trước là hôm sau cả trường đã biết tin, nhanh thật! QC đi cạnh tôi mà tôi nghe không ngớt những tiếng bàn tán. Được cái những lúc như vậy em làm cái mặt lạnh nhìn rõ kiêu. Nhưng đâu có ai biết đằng sau bộ mặt lạnh như băng đó lại là một cô bé "ẩm ương", có tính cách cực kỳ thú vị. Và cái thú vị đấy không phải ai cũng có may mắn để hay...
Buổi chiều, sau khi giờ chuyên đề kết thúc, tôi dắt xe máy ra cổng trường. Vừa ra đến nơi tôi đã thấy hai nhỏ bạn thân cùng QC đang chờ. Mặt tôi xụ xuống. Thấy thế con H hỏi:
- "Thái độ gì đấy? Được đi với người đẹp mà thế hả?"
- "Ừ đẹp... Mày không thấy người tao đầy vết cắn của cá sấu hả?"
- "Ý là sao? Là chê tụi tao xấu hả?" - con L nạt.
- "Mình không có ý đó. Nhưng mình rất thích suy nghĩ đó của bạn..." - tôi nhe răng cười nham nhở.
- "Ngon lắm. Mày cũng dám nói QC xấu hả?" - Nhỏ này hỏi câu oái oăm dễ sợ.
Tôi quay sang nhìn QC thì thấy em cũng đang nhìn tôi... Nghĩ một lúc tôi mới dám trả lời:
- "Tụi mày dưới trung bình, còn QC thì... cao hơn chút."
Mặt QC tiu nghỉu, tôi mặc kệ. Tôi không bao giờ khen ai trước mặt, chắc QC chưa biết tính này của tôi. Nói thật, cỡ như cô bé cây si không ít, chẳng cần lời khen của tôi làm cái gì.
- "Tính nó vậy đó, không bao giờ khen ai. Em đừng có buồn." - con L lên tiếng.
- "Dạ." - Mặt QC giãn ra thấy rõ.
- "Thôi đi nhanh! Không muộn rồi." - Tôi khua tay giục.
Tôi chở QC, còn con L đi với con Hằng. QC ngồi cách xa tôi một đoạn khá xa chứ không dám ngồi sát.
- "Anh là con trai mà thân với hai chị nữ, hay vậy!" - QC hỏi tôi.
- "Tụi anh chơi với nhau từ lúc còn để chỏm. Một nhóm 4-5 đứa, trong đó có hai đứa con gái là chị L với chị H. Hai đứa còn lại thì học khác trường nên cũng ít gặp nhau."
- "Anh hay thiệt. Chơi với con gái mà vô tư ghê..."
- "Hay gì đâu. Hoàn cảnh đưa đẩy cả. Có bạn thân là con gái hay bị dị nghị lắm."
- "Dị nghị thế nào?"
- "Nhiều người không tin vào tình bạn thân, trong sáng giữa nam với nữ. Người ta nghĩ điều đó không thể xảy ra."
- "Em cũng từng nghĩ vậy, nhưng gặp anh và mấy chị đó thì em tin rồi... Aaaaa ước gì em cũng có một người bạn thân là nam nhỉ?"
- "Anh không thân với em còn gì?"
- "Trừ anh ra..."
- "Sao lại trừ anh?"
- "Anh để làm thứ khác chứ không phải để làm bạn."
- "Để làm gì?"
- "Đừng có giả khờ..."
- "... Anh chưa thấy ai con gái mà lì như em..."
- "... Nếu không lì thì chẳng còn là em nữa... Nhớ nghen anh!" - cô bé thủ thỉ rót mật vào tai tôi.
QC cười trước làm tôi cười theo. Tự nhiên tôi muốn cười chung với em vậy thôi.
Người ta nói "mật ngọt chết ruồi". Tôi không phải là ruồi, tôi là Đường Tăng, vậy mà cũng muốn liểng xiểng theo câu nói của em. Cô bé này sẽ còn làm khổ tôi dài...
Trên cây, tiếng chim họa mi lảnh lót vang lên. Xung quanh tôi, những tia nắng khoác tay nhau nhảy múa như những vũ công thực thụ. Tiếng gió luồn qua kẽ lá ngọt ngào như tiếng dương cầm đang xướng lên bản tình ca.
Màu nắng hay là màu mắt em... mà sao tôi thấy trong lòng chộn rộn một niềm vui...
Đề xuất Tiên Hiệp: Đan Đạo Chí Tôn