Logo
Trang chủ

Chương 128

Đọc to

Vỗ mông em phát rồi tôi chạy lại giường nằm. Vớ lấy cái nắp trượt em để trên bàn bật nhạc nghe cho đỡ buồn. Vãi... em nghe bài "Chiếc khăn gió ấm" của Khánh Phương hát cơ à. Rồi "Cầu vồng khuyết", "Công chúa hôi nách"...v.v... toàn nhạc hot lúc bấy giờ nghe mà phê lỗ tai.

Em thỉnh thoảng quay qua tôi nhìn yêu xong quay lại làm. Hành động quá ư là làm hư con người tôi. Nhìn em cứ như là vợ của tôi vậy.

- H à. - Tôi gọi em.
- Hả? - Em đáp mà không thèm nhìn tôi 1 cái.
- Em đẹp lắm.
- Hihi... anh cứ nói thừa.
- Nhìn em như chai nước mắm.
- Chọi cái này vô mặt giờ.

Em đưa cái chén lên dọa tôi mà còn bậm môi nữa chứ. Em dọa vậy chứ biết em thích lắm. Miệng thì giật giật mà cứ cực khổ kìm chế.
Cơm nước xong xuôi, tôi dọn phụ em chén bát ra ăn. Xong thì tôi lôi em vào nhà vệ sinh hôn 1 lát rồi tôi về phòng ngủ. Đang mơ màng thì thấy ngạt thở... tưởng mình đang chết đuối, tôi liền mở mắt ra xem. Thì ra là em đang ngồi bóp cái lỗ mũi tôi. Nắm tay em tôi kéo em xuống nằm cạnh tôi:

- Aaaa... té té.
- Té gì mà té. Té lên người anh nè.
- Hứ dê là anh mê lắm.
- Chưa dê nha. Này là ôm thôi. - Tôi ôm em chặt vào lòng người em mát rượi. Còn tôi thì mồ hôi cứ tuôn. Sợ dính áo em nên tôi hôn em 1 cái rồi đứng lên đi vào phòng tắm tắm rửa thay đồ chuẩn bị đi... đang kì cọ còn chưa kịp "sóc lọ" thì em ở bên ngoài đã hét toáng:

- Đm Quang. Anh ra đây cho em.
- Cái gì mà đm nữa. Hỗn riết quen.
- Cái đ' anh ra đây xem... hừ... quá đáng rồi.

Nghĩ là có biến nên tôi giảm tốc độ tắm lại. Thấy lâu em lại đập cửa phòng tôi:

- Rầm... rầm... anh chết đuối trỏng hả. Ra nhanh. Trốn được không? Rầm rầm.
- Từ từ... đang ỉa chảy. Kêu hoài.
- Ỉa gì mà ỉa hoài... ăn gì cứt nhiều quá vậy... ra nhanh.
- Ra cc nhé... đừng có quá đáng.
- Được... tao về. Mày muốn làm gì làm.

Nghe có mùi giận lật đật tôi mặc cái áo vào mở cửa chạy ra. Quần thì tôi mặc vào nãy giờ rồi.

- Ê ê... anh giỡn tí mà... ra rồi nè. - Tôi chạy ra cửa nắm tay em lại.
- Hứ. - Em vùng dằng.
- Thôi vào nhà uống trà đàm đạo nào phu nhân. - Tôi dìu em vào trong. Em cứ hầm hầm cái mặt lại.
- Nào có chuyện gì mà gọi anh ầm ĩ.
- Nè... xem nè. - Em đưa cái điện thoại tôi cho tôi xem. Ui zời điện thoại tôi thì ngày nào tôi chả bóc. Lạ lẫm gì, nhưng nhìn kĩ hơn thì trên màn hình là nội dung tin nhắn của tôi và Nhi hôm đi xe buýt về quê... phen này mệt khẩu rồi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vô Thượng Thần Đế (Dịch)
BÌNH LUẬN