Xong tôi chở em vào chợ mua đồ về nấu ăn. Kiểu này dọn 2 phòng thành 1 phòng ở cho tiện nhỉ. Đi theo em cầm nào là thịt rau củ quả tùm tum... mà ghét nhất em mua thịt mà cứ chọn hoài. Mua thì trả giá tùm lum. Xong đi ngang qua sạp quần áo, em sực nhớ ra gì đó em quay sang tôi kéo tay tôi nói:
- Anh.
- Hả...?
- Đưa em sách đồ cho. Anh vào mua quần con đi.
- Quần con quần cha gì đây trời? - Em nhéo tay tôi 1 cái rồi nói:
- Quần xì đó cha nội. Em thấy quần anh giãn hết rồi. Mặc vậy nhỡ bạn anh thấy nó cười cho hihi. - Em bụm miệng cười.
- Em vô duyên quá kệ anh đi. - Tôi chữa ngượng.
- Xí... vậy kệ anh... ra lấy xe chở em về nè.
- Như má anh đấy.
- Ý kiến???
- Anh biến đây.
- Hihi... đưa đồ em xách cho.
Ra lấy xe chở em về, rồi em mang tất cả đồ em mua về phòng mình. Tôi thì xách đít không về phòng. Đang loay hoay cởi cái quần ra thì điện thoại reo âm ỉ... dm nó. Đang thay quần cha ơi. Mặc nhanh cái quần sọt vào ra bắt máy là em gọi.
- Mới đây nhớ à hehe?
- Nhớ chiếc vớ. Qua phụ làm coi.
- Ờ... từ từ. Anh đang ỉa. Mắc ỉa sáng giờ.
- Mất nết tút tút.
Nằm nghĩ một lát thì chạy qua phòng em xem sao. Lúc này em thay cái quần cụt ra nhìn mà ham muốn lại trỗi dậy. Em đang lúi húi xắt thịt. Tôi qua thì em lườm 1 cái rồi tiếp tục công việc. Tôi chỉ biết cười bước lại em:
- Nè... anh phụ gì giờ hử?
- Nãy giờ mò gì bển mà không qua. Em lặt rau rửa thịt gần chết. Anh không thương em gì hết. - Mặt làm nũng thấy ghét quá.
- Đã nói anh ỉa mà. Kiềm lở đang đi qua đây nó phọt ra phòng em thì thúi.
- Nín nín. Anh nín... cmn anh biến lại giường nằm đi. Sắp tới giờ ăn mà cứ nói linh tinh.
- Hehe...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Bát Đao Hành