Logo
Trang chủ

Chương 134

Đọc to

- Ư hừm... Em ngủ hả?
- Oápp... Hì... Chưa! Chè đâu?
- Nè.
- /@/%-&%# :ooh:
- //&-&- :sosad:
- Gì có 2 bịch thôi hả? - Mặt em thộn ra nhìn mà không nhịn được cười.
- 6 bịch mà ngang qua tụi thằng Phát lấy hết 4 bịch. Thôi thì em ăn tạm 2 bịch nha. Mai anh đi làm lại cho.
- Ui trời. Anh cùi bắp thấy ghê. Gặp em là không có vụ đó đâu. Nè. Ngồi xuống ăn cùng em.

Em kéo tay tôi xuống ngồi cạnh em. Cái định mệnh. Lại chả mặc áo con, quả này thách thức người chơi à. Con gái con lứa gì chả ý tứ.
- Ăn đi nhìn em gì? - Em vỗ tay tôi.
- À... Ăn ăn...
- Nhìn bậy hả? - Em cười cười kiểu phát hiện ra cái gì đó không ổn.
- Hehe... Tại em không mặc áo con nên nó cứ lù lù ra thế không nhìn thì phí.
- Này thì phí! - Em nhéo hông tôi suýt rơi bịch chè.
- Hì... Thôi nãy anh ăn rồi. Em ăn đi.

Tôi đưa bịch chè cho em. May mà chưa cắn. Em nhìn tôi trìu mến chắc cảm động đây:
- Thôi anh ăn đi. Làm bộ nhường em nữa. Hì hì...
- Anh ăn rồi mà... Thật đó.
- Thôi mà anh ăn đi.
- Thôi em ăn đi.
- Anh lì ta. Biểu ăn thì ăn đi! - Em quát tôi. Gì mà thay đổi nhanh vậy.
- Ùa../@-% - Tôi làm khuôn mặt tội nghiệp.
- Hihi... Em giỡn mà. Mà sao anh hiền quá hà... Phải nạt lại em chứ.
- Tại anh thương em mà. - Tôi giở trò nịnh ra.
- Hic... Thương anh quá. Moazz! - Thơm má tôi phát mới yêu chứ. Môi em như khăn giấy ướt ấy... Mát lạnh mà mềm nữa.

2 đứa ăn chè xong thì em đuổi tôi về phòng. Còn tôi thì nhìn bộ dạng của em mà chịu không nổi, không muốn về tí nào.
- Cho anh ngủ đây đi.
- Không! Phòng ai nấy ngủ. Anh riết dê quá nha.
- Nhưng sao mà ngủ được.
- Ồ hay. Trước kia chưa quen em anh toàn thức hả?
- Không phải. Mà thôi cho anh ôm cái đi về ngủ liền. - Thấy em kiên quyết quá nên tôi cũng không làm tới làm gì. Ôm cái cho đỡ thèm được rồi. Ôm thân hình nhỏ nhắn của em vào lòng mà cứ ước thời gian ngừng trôi dùm cái. Người gì đâu mà không có chỗ nào để chê. Ôm hồi lâu thì có vẻ mỏi chân nên em buông và đẩy tôi ra. Em nhìn tôi âu yếm mỉm cười (thích nhất cái kiểu cười không hé răng này).

- Yêu anh lắm lắm! Anh ngủ ngon!
- Hì. Em cũng ngủ ngon ngon nhé Hương nha đầu.
- Hì... (nhắm mắt lại).
- Hề... (hôn lên trán em, xong mũi em, xong môi em, định luồn lưỡi vào thì em thụt vô bụng phát).
- Ui da...
- Hì... Hôn hoài mau chán. Về ngủ đi ông!

Em đẩy tôi ra cửa. Em đóng cửa cài chốt xong tôi quay qua phòng lão Tài thấy mấy lão cũng còn thức. Sợ chúng lại biến thái lên sang phòng em thì bỏ mợ. Tôi lại ngay cửa sổ em nói vào:
- Nè. Đóng cửa lại. Lỡ người ta xịt thuốc mê vào rồi sao.
- Anh khéo lo. Rồi rồi em đóng lại nè. Cám ơn anh yêu.
- Hì...

Em có vẻ buồn ngủ quính quán rồi nên tôi không phiền em nữa mà đi về
phòng súc miệng đi tiểu tiện xong xuôi cũng leo lên giường ngủ 1 giấc cho đã.

"Đêm đã về, gió thổi lung lay cành cây ấy
Muốn có cảm giác sưởi ấm đôi bàn tay này
Những lúc em buồn em giận vu vơ
Rồi lại khóc giả vờ

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tái Sinh Vô Hạn Trong Thế Giới Quỷ Dị
BÌNH LUẬN