Chiếc xe thùng nó chở chúng tôi về đồn. Sau khi về đó, tôi được hai cán bộ dắt vào một phòng. Cảm giác lần đầu bị chạm trán với công an thật là hoang mang. Tôi rung như cầy sấy.
- Mày tên gì? - Một anh ngồi đối diện tôi vênh mặt lên hỏi, phì phà điếu thuốc.
- Dạ tên Quang.
- Bốp :ah: . Cái đcmm đầy đủ! - Thằng kia tán tôi. Tay đang đeo cồng số 8 chứ không chết mẹ mày nhé. Bố đang điên. Nghĩ vậy thôi chứ nói ra có mà nhừ xác.
- Dạ Trần Minh Quang :sosad:
- Tuổi? - Vâng. Vào đồn thì mới thấy bọn công an láo vô cùng. Giang hồ đồn quả thật không sai.
- Dạ 21.
- Sao mày đánh nhau?
- Dạ tụi kia nó kéo tới đánh con. - Xưng "con" cho thân thiện.
- Bốp. :what:. Láo hả...đm mày không làm gì nó làm sao nó đánh mày?
Má cay lắm, mình ăn nói tử tế mà chúng nó cứ hở ra là đánh. Có ăn có học mà vậy đó. :brick:
Sau một màn tra khảo thì tôi khai toạch ra hết chuyện xảy ra. Và tội của tôi cũng nhẹ nên chỉ bị cảnh cáo và nộp phạt. Mịa tiền vừa lãnh lương ra chưa kịp xài lại bay. Đúng nhọ như chó mực. Ra ngoài thì thấy em cùng với L, P, D đã ngồi ngay ghế đá. Cùng vài người lớn, chắc người nhà bọn kia. Thấy tôi ra em chạy lại mừng rỡ:
- Anh...anh không sao chứ? - Em nhìn tôi rưng rưng. Sao yếu đuối vậy kìa. Ôm em nhẹ một cái rồi buông ra tôi mỉm cười với em:
- Không sao rồi. Về đi em, anh mệt quá.
Thú thật tôi rất mệt. Sao mà cứ ăn đòn hoài thế. Về già chắc bệnh phổi hay ho lao gì quá. Haizzz.
Tụi bạn em lại hỏi thăm, tôi cũng trả lời qua loa rồi cùng em trở về. Ngang qua nhà chủ trọ. Hai vợ chồng ngoắc tôi vào, haizz..có biến rồi. Khuya mà hai vợ chồng chưa ngủ là đủ hiểu cái mức nguy hiểm.
- Em vào trước đi. Em ngủ ngon...cảm ơn em nhiều lắm. - Tôi cảm động nhìn em. Mặt em không khỏi lo lắng cho tôi.
- Em chờ anh. Lát sang phòng em nha.
Tôi gật đầu rồi quay vào nhà chủ trọ.
- Dạ...cô chú gọi con. - Tôi lễ phép.
- Ừ...có bị sao không con? Lên công an có nói gì không?
Ngược lại với suy nghĩ của tôi là cô chú quát tôi hay thậm chí là đuổi tôi đi nơi khác, nhưng lúc này cô chú còn quan tâm tôi, 1 phút 30 giây để tôi cảm động:
- Dạ con không sao.
- Ừ...mà con nè. - Cô nhìn chú ái ngại nói.
- Dạ...sao cô?
- Chắc con chuyển trọ dùm cô nha. Cô sợ bọn kia quay lại tìm con rồi rắc rối cho cô chú lắm. Mong con thông cảm nha. Tháng này cô chỉ lấy một nửa tiền thôi.
- Dạ cũng được. Con hiểu. Không còn gì thì con xin phép (cáo lão về quê hốt cứt trâu í lộn cấm câu).
- Ừ...con thông cảm nha.