Lúc này chợt có tiếng xe bên ngoài nữa. Mà ồn ào quá nên không nghe rõ. Chắc là đàn em anh Hải kéo nhau tới nữa chứ có gì. Nghĩ tới là tôi thét thật to, muốn ho thật lớn để cho chúng biết là: "Tao bị ho lao!".
- Anh Hải, anh làm cái gì vậy? - Tiếng ai nghe quen quen...thôi đúng rồi...
- Ủa H...em đi đâu về...
- Anh làm gì ở đây? Anh đánh ai? - Em lớn tiếng.
"H ơi em nhẹ giọng dùm anh đi. Anh sắp làm rể nhà Họ Diêm rồi nè, em không thương anh sao?" - Tôi khóc thầm.
- Tại thằng bạn em nó đánh thằng đệ anh. Khôn hồn nó ra đây chứ anh mà điên lên thì....
- Hừ...anh ngu lắm...anh biết sự việc ra sao chưa mà vội vu khống cho người ta?
Trời ơi H ơi. Bóp dá* anh đi em. Nhẹ giọng không được sao em. Huhu. Tôi khóc thầm trong bụng. Phải chi có phép hoán đổi cho tôi thành em thì tốt rồi.
- Em nói rõ đi. - Có lẽ anh Hải cũng bực lên rồi.
- Hờ...thằng Khoa nó cùng bạn nó đánh bạn em ở quán nét tới nỗi phải vô viện kìa. Anh không biết sao? Mà anh còn tới đây đánh người ta. - Em nói nghe như muốn khóc...
- Có thật vậy không Khoa? - Hình như anh Hải quay qua nó hỏi.
- Dạ..e...
- Chát. Dạ con đmm. Đánh xong không dám nhận. - Em quá khích hay sao mà quát lên rồi tát nó nữa.
Tôi lúc này một phần cũng lo cho em nên quyết định mở cửa phòng ra ngoài luôn. Ra ngoài nhìn quang cảnh mà rung. 6, 7 chiếc xe dựng đó và mười mấy thằng đầu trâu mặt ngựa (trừ anh Hải ra) đứng đó. Em cùng con Linh Phụng Dung thì đang ngăn em lại. Còn thằng Khoa (Sản) nó mặt hầm hầm một tay ôm mặt. Thấy tôi ra thì hai thằng đứng cạnh cửa lao vào phang tôi, tôi cũng máu nóng đang lên tôi cũng phang bừa lại nhưng phần thiệt cho tôi. Tôi còn 60HP, hai thằng kia thì mỗi thằng 500HP. Cmnr.
- Dừng...dm tụi bây làm cc gì vậy? - Anh Hải lại cản tụi nó ra, không là tôi nhẹp cức.
Em thấy tôi bị đánh thì cũng chạy lại tát chúng. Thằng kia lỡ tay xô em té ra sân, tôi thấy thế thì nhịn éo nổi. Dù bị đánh cho thốn người nhưng còn đủ sức để tặng cho thằng đó cái đạp ngay bụng khiến nó bay ra sân nằm. Thế là bọn nó lao vào phang tôi. Còn tôi thì ôm đầu co người lại chịu trận. Em ở ngoài thì khóc thét lên cùng tiếng chửi của tụi con Linh Phụng Dung.
- Hoét...đm tụi bây làm loạn hả...bắt hết lại! - Tiếng mấy anh công an phường.
Thế là tụi nó bị tóm lại hết. Khu trọ thì chạy đằng trời. Tôi mừng rỡ vô cùng. "Ai lớp du bu lích sịt sịt hehe".
Tôi loạng choạng đứng dậy thì em chạy lại đỡ tôi. Khuôn mặt em tèm nhem nhìn thương lắm. Có lẽ lần này là em khóc nhiều nhất. Lúc này có một thằng dân quân lại bắt tôi đi.
- Em bị đánh mà mấy anh! - Tôi chống cự.
- Cứ lên phường đi tính. - Thằng DQ nói.
- Không...thả anh Q ra... - Em giật tay nó.
- Thôi em...chắc không sao đâu. - Tôi không muốn em vì tôi mà bị gì cả. Tôi nợ em không ít cả tình cảm lẫn vật chất kim luôn tinh thần.
- Nhưng...
- Không sao...nghe anh. Hìhì - Tôi ráng nở một nụ cười cho em yên tâm, dù hai cái môi tôi sưng chù dù như bà tư ù.
- Hức...hức.
Bước lên xe tôi ngoái đầu nhìn lại, thấy dáng em đứng lấy tay dụi mắt nấc lên từng nhịp mà tim tôi nó thắt lại. Muốn ôm lấy em lắm. Nhất định khi anh về thì anh sẽ bù đắp lại cho em thôi. Tôi lấy hết sức ra nói:
- Linh Phụng Dung...chăm sóc cho Hương dùm nha...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thanh Liên Chi Đỉnh [Dịch]