Logo
Trang chủ
Chương 164

Chương 164

Đọc to

Nắm tay em lôi vào góc khuất, tôi hôn em một lát cho bớt nhớ và đỡ thèm. Buông em ra, tôi cùng với em đi ra ngoài bàn ăn. Cảm giác hôn gấp gáp sợ bị người ta phát hiện thật là kích thích. Nó mang cảm giác tiếc nuối mà không kém phần thú vị. Ngồi cạnh hai nhóc con của cậu, nó nghịch vãi. Mà tính tôi cũng chả thích con nít cho mấy. Nhưng vì tương lai nên sống giả tạo một tí.

- À, anh N. (tên sếp tôi). Thằng này tao nói với mày hôm bữa nè. Nó cháu tao. - Cậu C. quay sang chỉ vào tôi giới thiệu cho ông N. Cậu còn nói tôi là cháu nữa cơ. Hehe. Chả lẽ cậu biết tôi với em quen nhau nhỉ? Thôi tùy cậu. Cậu nói tôi là ở đợ của cậu tôi cũng chịu, miễn có việc làm là ok.

- Ờ. Nó đây hả? Tướng tá ngon lành mạy. Hờ hờ. - Ông N. quay sang nhìn tôi tỏ vẻ hài lòng. Tôi thì ngại như con gái ra mắt chồng ấy. Tại xung quanh toàn người lạ, chỉ mỗi em là tình yêu bé bỏng thôi.

Sau buổi ăn cũng uống vài lon bia nhưng đủ tỉnh táo để chạy xe về. Chào cả nhà cậu xong, tôi cùng em đi về. Ngang qua công viên Tao Đàn, tôi chạy xe lên ngang hàng nói với em:

- Vào đó chơi chút không em? Anh chưa vào đó bao giờ.

- Ờ cũng được. Vào chụp hình hihi.

Vào đó phải nói là gái vô số kể, còn con trai thì tôi đ*o quan tâm. Em dẫn tôi chạy chỗ này chỗ kia xem mấy món đồ trưng bày.

- Anh... chụp cho em tấm đi. - Em đưa cái Galaxy ra cho tôi. 3 tháng không gặp em lên đồ luôn mà tôi chả hay biết.

Nào giờ có chạm cái cảm ứng đâu mà biết. Tìm cái camera mãi mới thấy. Mặt em phụng phịu vì bị mấy thằng kia nhìn. Còn lại mắc cỡ nữa mới đáng yêu chứ.

- Anh... mình tự sướng một tấm cài hình nền đi. - Em kéo tôi lại sát mặt em. Em thì cười tươi, còn tôi thì chưa kịp tạo dáng gì hết thì "tạch".

- Hahaha... anh mặt ngu như bò. Đúng là chăn bò vài tháng mà... à... ơ... hì... em xin lỗi mà... hì hì.

Nhận ra sự quá lố của em khi xem tấm hình thì em cũng im lặng dùng khuôn mặt mèo con ra dụ dỗ tôi. Nhưng tôi bị quê nặng nên không thèm đếm xỉa tới em nữa.

- Em xin lỗi mà, hic... - Lắc lắc cái tay làm tôi cũng ngại với cộng đồng.

- Hừ.

- Hic... Giỡn tí mà.

- Giỡn thế thì vui còn gì?

- Ò ò ò... (vênh mặt)

Lại còn "ò ò ò" cái mỏ trông tròn vo nữa chứ. Thế này giận éo gì nữa, nhìn ghét quá cơ. Chả lẽ lại đá em phát "bay giữa ngân hà chơi với Nam Cường chứ"?

Sau đó hai đứa ghé qua chỗ bán cá xem. Mấy con cá chép Nhật nhìn ngon vãi. Qua chỗ kia thấy bu đông nghịt thúi nên tôi và em cũng chen vào ngửi.

Thì ra là ngồi cho cá 7 màu rỉa lông chân. Moẹ. Bao nhiêu là tinh hoa của sự dơ đều có trong hồ nước này. Em thì có vẻ thích thú lắm, em níu tay tôi và nói:

- Vào chơi không anh? Nghe đã quá.

- Uầy... đông quá, chỗ đâu mà ngồi em. - Tôi không thích cái này cho lắm vì chân tôi hoa lá hẹ hành củ tỏi cũng không ít.

- Đi mà... vậy mình em chơi. Hứ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Cát Tặc
BÌNH LUẬN