Logo
Trang chủ
Chương 185

Chương 185

Đọc to

Lúc này từ trong nhà, mẹ em cùng em mang mâm cơm dọn ra dưới đất. Ba em lúc này quay sang nhìn tôi hỏi:

- Biết nhậu không?
Lúc này trong đầu tôi có 2 luồng suy nghĩ: Thứ nhất lỡ nói biết nhậu thì bác trai sẽ nghĩ mình ăn chơi lêu lỏng. Còn thứ 2 nếu nói không biết nhậu thì bác nghĩ mình gay, sẽ làm khổ con gái mình không cho cưới xin gì cả thì bỏ bu. Bản thân tôi thì không thích nhậu. Thôi thì nói đại vậy.

- Dạ biết chút chút.
- Thằng Minh (anh hai H) vào lấy mấy lon bia ra coi. - Bố H nói.

Rồi buổi ăn trưa diễn ra hết sức căng thẳng như Paris và IS (đối với tôi thôi), còn gia đình H thì vui lắm vì đoàn tụ mà. Nói vậy thôi chứ tại ba H lúc đầu nhìn hơi nghiêm thôi nên tôi căng thẳng. Chứ mẹ với anh trai H cũng vui tính lắm. :big_smile:

- Mày tên gì nhỉ? - Anh trai H nâng cốc bia mời tôi rồi hỏi.
- Dạ em tên Quang, còn anh?
- Tao tên Minh. Mày là người yêu con H hả? - Xong ổng quay qua cười với em. Em thì nhăn mặt đạp lại anh trai mình một cái rồi đỏ mặt cấm cúi xuống ăn cơm. Trông dễ thương gì đâu à.

Trong khi tôi im im chưa kịp trả lời thì ba em châm thêm câu xanh rờn:

- Nãy con H còn hôn nó nữa mà, phải không mạy? - Ba em nhìn tôi hỏi, mặt cũng không cảm xúc. Ba em chắc sáng tác bài không cảm xúc cho Hồ Quang Hiếu hát nè. Ai fan HQH thì cứ gạch tôi nhé :gach:

Cảm giác của tôi lúc này max thốn. Muốn bỏ bát cơm xuống mà chạy ra ngoài ruộng tìm con trâu cho nó húc chết cho rồi.
- Ba này... - Em quay lên nhăn mặt nhìn ba.
Mẹ em thì cười cười, anh trai em cũng cười, làm tôi quê chết được.

Rồi bữa cơm như tra tấn tôi với em cũng qua đi. Tôi cũng đòi phụ dọn chén bát nhưng mẹ em bảo khỏi... Đành ngậm ngùi lại ghế đá ngồi đối diện ba em. Nhìn ổng gác chân lên ngồi xỉa răng trông hài vãi. Cơ mà éo dám cười. Lúc này sực nhớ ra là chưa tặng quà cho 2 bác. Tôi liền chạy vào trong gọi H lấy ba lô ra cho tôi lấy quà cho 2 bác. Vào trong nhà giờ mới thấy trong nhà còn dựng 1 con AB đen trong nhà nữa.
Lát sau tôi cùng mẹ con H lên nhà trên. Tay tôi lúc này cầm theo bọc quà mang ra. Chợt tự nhiên trong đầu tôi lóe lên cái suy nghĩ bá đạo không kém phần táo bạo. Tôi dồn hết can đảm để nói ra luôn.

- Dạ con có món quà tặng cho bác và cô... - Đang định nói tiếp thì ba em nói.
- Khoan... Mày kêu tao bằng bác sao kêu mẹ con H bằng cô?

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Kiếm Tôn
BÌNH LUẬN