Chết mẹ rồi. Thính tai vl ra. Thôi thì em nó là con gái thì sợ cái con mợ gì chứ... tưởng xăm là bố sợ à? Lúc mình còn đi học cũng hay đánh nhau lắm. Nhưng không có vụ nào đẫm máu như các bác bây giờ. Cùng lắm là phang đá với lụm khúc cây vào quất thôi.
- Thì nghe sợ quá... dân xăm hình nữa. Chắc hay ăn kẹo sing gum có hình xăm lấy vào dán à?
- Mày ngon thì lấy tay mà chà cho ra nhé... không ra là chết mọe với con này nhé! (thô tục vl.)
- Thôi chả cần. Chào chị, em vào ỉa phát.
Xong tôi vào nhà mà trong lòng bồn chồn vl. Em nó nhìn vào phòng tôi mặt hình sự xong cũng vào phòng luôn. Đang nằm cầm con Nokia 2700 thần cmn thánh lên Facebook thì nghe bên ngoài có tiếng xe đậu trước sân. Tôi ngước ra nhìn thì có 2 chiếc xe Honda và 4 chàng trai trông bặm trợn lắm bước xuống xe. Tôi chả dám nhìn lâu vì sợ chúng nó nói tôi nhìn đểu đấm phát chết luôn thì sao. Tôi nằm xuống và tiếp tục chơi FB... nhưng trong lòng nó bồn chồn lạ kì... linh cảm đôi khi chính xác lắm nhé các bác.
5 phút sau thì có tiếng bước chân vào phía phòng tôi. Định ngước ra xem ai thì nhanh như cắt. 4 thanh niên lúc nãy lao vào đấm tôi muốn đổ lửa. Đầu tôi choáng đi vì những cú đấm như trời giáng của 4 thanh niên thay phiên nhau đánh tôi... Đ.m thằng phồng tôm đào tạo đâu ra được 4 thằng đấm khỏe vãi cả lưng. Vừa đấm chúng nó vừa chửi như đúng rồi:
- Đụ mịa mày... chết mịa mày đi!
- ....
- ....
- Thôi được rồi mấy anh. Dằn mặt nó thế đủ rồi. : Tiếng ai nghe quen quen nhỉ. :ooh:
- Mẹ mày coi chừng tao ấy. (Mẹ tôi ở dưới quê thì coi chừng thế đ' nào)
- Sao hả cưng... còn láo với chị không?
Một bàn tay dịu mát của một em nào đó mát xa vào mặt tôi và nói... ráng hé 2 con mắt gấu trúc mình ra tôi nhìn. Trước mắt tôi là khuôn mặt xinh xắn của con nhỏ hồi sáng đang cười đểu tôi. Hình dáng nó cứ mập mờ sau những cái nhấp nháy mắt của tôi. Khuôn mặt của tôi bấy giờ chắc nát con mẹ nó hết rồi. Chả ngượng với cái xấu lúc bấy giờ. Tôi cũng cười nhép mép lại không thành tiếng. Xong em nó quăng tôi xuống giường chả thương trai tiếc ngọc gì cả :sosad:
- Thôi về đi tụi anh... em cám ơn. Chút tiền em gửi.
Tôi loáng thoáng nghe được như thế. Nhưng lúc này có 1 tên chạy vô phòng tôi chụp ngay con Nokia 2700 thần thông quản đại của tôi ngay cạnh giường, xong tôi thấy thế thì nắm áo nó lại thì được nó khuyến mãi vào tài khoản nội mạng 1 cú đá ngay vai... :nosebleed: Thêm 1 lần thốn - của HKT trình bày vang trong đầu tôi.
- Hự... cướp...
Tôi chỉ kịp ú ớ lên nhiêu đó thôi. Bên ngoài thì tiếng em hỏi:
- Chuyện gì vậy?
- À không có gì... thôi về chúng mày.
- Lần sau có đi bar nhớ hú tụi anh với nhá.
- Nếu tụi anh không sợ anh Hải (anh họ bà con của em nó).
- Hehe. Tụi anh có làm gì đâu.
- Thì ai biết. Tụi anh dẫn em vào bar đi sẽ biết thôi.
- Uầy giỡn mà em... Thôi nếu có gì cứ alo cho tụi anh nha...