Logo
Trang chủ
Chương 210

Chương 210

Đọc to

Về tới nhà thì cũng chạng vạng tối, tôi dẫn em ra sau nhà rửa lại tay chân rồi đi lên nhà trên, gặp ngay mẹ đang ngồi băm sả trước cửa. Mẹ thấy hai đứa liền ngước lên hỏi:

- Hai đứa đi đâu về vậy?
- Dạ, con dắt H ra ruộng chơi, với lại bắt vài con ốc mang lên Sài Gòn làm đặc sản - tôi nói, H lúc này chạy lại cạnh mẹ tôi ngồi xem. Mặt em tĩnh như Quách Tĩnh.
- Rồi chừng nào về lại trển? - Mẹ hỏi tiếp.
- Dạ… chắc ở luôn, bắt con nhỏ này *chỉ tay vào H* ở lại luôn mẹ chịu hông. Hề! - Tôi cười chọc H. Đơn giản là mẹ tôi khá dễ nên tôi mới dám nói bừa như vậy. Mẹ nghe xong chả nói gì mà chỉ cười. Còn H thì cũng im im. Xem ra nguy hiểm vãi lúa. Phải chùn thôi. Vào trong nhà soạn vài thứ linh tinh, vào tủ quần áo lấy một bộ đồ ra đi tắm cũng năm phút rồi ra ngoài tìm mẹ với ba còn thưa đi về Sài Gòn kẻo tối quá về bị cướp nó chặn đường lấy đôi dép nữa thì phát mệt.

- Mẹ ơi, ba ơi, H ơi! - Tôi gọi.
- Gì thằng kia. Ba mày đi mua con gà cho mày đem lên Sài Gòn rồi. - Thì ra là mẹ ở sau bếp. Tôi liền ra sau bếp.
- Ủa, H đâu mẹ?
- Hái ổi ở ngang hông nhà kìa. Cái thằng này mày làm quá vậy. - Mẹ trách móc.
- Hề… Tại con kiếm H để chuẩn bị về nữa.
- Chờ ba mày mua con gà đem lên trển mà ăn. Gà mình không có ăn cám thực phẩm. Mà Tết này mày về đây không? - Mẹ tuôn một tràng. Biết là mẹ nhớ mình lắm nên chắc chắn Tết phải về rồi.
- Dạ… có chứ mẹ. Thôi con ra tìm H vào cái.

Xong tôi ra trước nhà thì lúc này ba tôi cũng chạy xe về mang theo hai con gà mái trong giỏ. Nó kêu cục cứt cục cứt nghe mà đau cả đít. Ngó ra ngang hông nhà thì ôi… có con khỉ đít trắng đang leo cây ổi. Giờ mới biết em nó cũng biết leo trèo như mèo ấy. Tôi mới giả bộ cầm cây ra và nói giọng hùng hổ:

- Dm… trộm… trộm… ăn trộm!
Rồi tự nhiên có cái gì đó bay trúng đầu thốn đéo thể tả:

- Bà mày nè, trộm nào thằng khùng! - H lên tiếng.
- Gì vậy? Trộm đâu? - Chợt ba tôi nghe tôi nói giỡn là có trộm thì ổng cũng chạy ra. Nghĩ lại hài hài thiệt.
- Dạ… con giỡn với H mà ba. - Tôi giật mình quay ra giải thích với ba. Kẻo ổng lôi H xuống phồng tôm em nó thì chết.
- Con gái mà leo cây nguy hiểm. Xuống nhanh đi! - Ba tôi bị cú ăn dưa bở xong bực dọc quát hai đứa rồi vào nhà.

H cũng ngoan ngoãn leo xuống từ từ. May là không có rắn lục chứ không nó mổ vào đầu thì đừng hỏi tại sao đầu em choáng.
- Đỡ em xuống cái anh, không thấy đường. - H thỏ thẻ.
- Leo cho đã rồi giờ than. - Tôi trách yêu em nó.

Nhìn thấy quả mông em nó ngay trên đầu tôi, tôi liền dang tay ra đón nhận nó. Công nhận sờ mông H trong tư thế này sướng vãi. Hô hô.

- Lợi dụng mọi địa hình. Sợ anh luôn. - H xỏ dép vào rồi quay sang nói với tôi. Em nó cầm trên tay một cặp ổi nữa. Thèm chua dữ vậy. Hổng lẽ… mà thôi nghĩ lung tung hoài.
Vào nhà thì mẹ cùng ba đang tính cắt cổ con gà thì tôi nói:
- Thôi ba mẹ, để tụi con đem về tự mần. Giờ cũng trễ rồi tụi con về trển luôn.
- Vậy thôi. Hai đứa đem về trển đi. Chứ ba mày ổng cũng ngán cắt cổ gà. - Mẹ tôi nói.
- Có tiền xài không tao cho, có sắm sửa gì thì mua. - Ba tôi nói.
Tấm lòng của ba con xin nhận. Các bác thấy không. Nuôi con tới lớn có công chuyện làm mà cũng còn phụ thuộc vào cha mẹ. Lương tháng tôi lúc này chỉ gần 3 triệu rưỡi thôi. Còn bây giờ nó tăng theo thời gian lên 5 triệu ba rồi. Sống cũng tạm. Sau này cưới H về H là trụ cột gia đình với tháng lương gần 7 triệu… chậc… nhục cái thân. Thôi tiếp truyện nhé.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thái Hư Chí Tôn (Vô Sắc Linh Căn)
BÌNH LUẬN