H ném mớ lá vừa nhai vào ngực tôi dính lên cả áo. Mịa nước miếng nước mồm không thấy gớm chết. Nói vậy chứ khi hôn nuốt ực ực chả chơi hê hê. Ấy lại lan man sang qua vấn đề căng thẳng giữa Triều Tiên và Đông Timo rồi. Sr các bác trở lại vấn đề.
H bực tức hiện rõ ra mặt rồi đứng lên chống nạnh nhìn tôi với ánh mắt tóe lửa. Xong em nó nói câu xanh rờn rồi lên xe bỏ đi:
- Vậy ngồi đây luôn đi. Tao đi về. - Nãy giờ xưng mày tao là đéo vui rồi nhé.
Tôi im lặng xuýt xoa bàn chân dù trong lòng bấn loạn. Hi vọng là em nói giỡn chứ bỏ tôi ở đây thì thà em nó đem tôi bán qua Trung Quốc ở đợ cho Phạm Băng Băng luôn đi. Nhưng nào ngờ H nổ máy đi thật các bác à. Chả lẽ hát bài Khóc của Đông Nhi chứ. Tay chân bủn rủn luôn. Lúc đó tự nhiên tôi nghĩ em là người xấu, tủi thân vãi lúa luôn. Cảm giác tức mà cứt cũng muốn tan chảy.
Lấy điện thoại ra gọi cho em thì em không bắt máy. Hai ba cuộc ghét không gọi nữa. Tự nhiên đâm ra ghét H kinh khủng. Rồi lát sau H chạy xe quanh lại. Thiệt là trong lòng vui còn hơn Nhặt Vợ nữa. Cơ mà phải tỏ ra vẻ đấm quan teo.
- Coi cái mặt kìa. Này mà bỏ rơi thiệt chắc khóc bù lu bù loa quá. - H dừng xe lại là buông ra lời mỉa mai.
- Ủa vậy quay lại chi?
- Vậy thôi tao đi nha. Đi thiệt rồi đừng có khóc. - H đề máy thiệt luôn.
- Ừ… Đi đi.
- Nay cứng. Coi như chị đây mềm lòng. Nè. Rửa oxy già vào rồi dán băng keo cá nhân vào còn về. - Em đưa bịch bông băng cho tôi.
- Thôi giết anh luôn đi. Nghĩ sao rửa oxy già. - Tôi muốn khóc khi nhìn chai oxy già.
- Vậy chùi máu đi rồi dán băng keo lại. Này đàn bà chứ đàn ông gì. - H lèm bèm nói.
- Đàn bà hay đàn ông thì em là người rõ nhất.
- Hứ… nhanh còn về.
H đánh trống lãng đi. Dán băng keo vào nó nhức vãi ra nhưng thôi ráng chịu. Than thở hoài H nghĩ tôi tính đàn bà thì hỏng. Lên xe thì H vẫn chở tôi về. Chứ chân vầy chạy chắc khỏi phanh. Trên đường hai đứa cũng im re không ai nói gì cho tới khi tới nhà.
Việc đầu tiên là nhốt hai con gà vào nhà tắm. Kết quả là ngày hôm sau chùi cứt gà sáp thấy mồ nội. Tại chả biết nhốt vào đâu nên H túng quá ném vào nhà tắm đóng cửa lại. Mà gà ban đêm nó quán nên nó cũng im ru mà ngủ. Xong thì H đi hâm lại bò kho. Còn tôi thì nằm ôm cái móng chân. H chỉ biết thở dài ngao ngán.
Rồi sau khi ăn xong. H tắm xong ra bảo tôi đưa ngón chân ra cho em nó chặt à không em nó rửa oxy già. Nhìn khuôn mặt không cảm xúc của H thì lúc bấy giờ tôi chả dám cải lệnh. Ráng cắn lưỡi tự vẫn à nhầm là cắn răng chịu đựng.
- Rát lắm hả? - Em hỏi tôi khi thấy bọt nó sủi lên ùng ục thêm khuôn mặt đầy nếp nhăn nhó cau có của tôi.
- Rát hơn bị thông đít nữa ở đó mà hỏi thừa. - Tôi nghiến răng nói.
- Ai biểu ngu.
- Ăn nói vậy hả??
H im ỉm không nói gì nữa. Làm xong H lấy thuốc giảm đau cho tôi uống. Em nó đóng cửa lại rồi giăng mùng tắt đèn leo lên giường nằm mà không thèm ôm tôi ngủ. Vậy cũng tốt. Cũng đang giận H đây. Với lại cái ngón chân bị vậy xa H thì hơn chứ khuya H lỡ đạp trúng có mà tôi hét cho cả khu phố nghe.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Nữ Tần: Cẩm Nguyệt Như Ca (Dịch)