Logo
Trang chủ
Chương 27

Chương 27

Đọc to

Quay sang T em quát T. Mấy hôm trước tôi còn nghĩ em dễ thương. Nhưng hôm nay thì trái lại. Trong em bố láo hơn hẳn. Tôi thêm căm ghét em hơn.

- Mày cút về phòng

Tôi quát em thật. Mấy người phòng trọ lúc này chạy ra hóng chuyện. Thấy đông người nên em hậm hực bước vào phòng mình. Còn T thì ngồi khóc suốt. T hoảng sợ lắm. Dù đang nóng nhưng tôi cũng dịu giọng với T. Vì tôi cũng thuộc dạng sợ nước mắt con gái.

- Thôi nín đi T
- Huhu. Quang có sao không?

Tôi đưa tay lên quẹt nước mắt T

- Không sao mà... Quang không khóc thì T khóc làm gì.
- Hức hức. Tại Quang là con trai nên khác hức.

Hức cái cục cức. Nghĩ thôi chứ nói ra có mà T nó khóc cho ngập cái Sài Gòn này. Lúc này mà T còn so sánh giới tính nhau nữa mới ghê. Vãi cả cái em yêu sinh học.

- Thôi nào... vào nhà ngồi đi. Kẻo người ta nhìn kìa.
- Hức
- Rửa mặt đi rồi tui chở về.
- Hức...

T và tôi rửa mặt mũi chân tay xong ra ngoài tôi dắt xe ra đèo T về. Trên đường tôi có hỏi T tại sao 2 thằng đó kiếm chuyện thì T nói:

- Lúc vô tình nhìn sang bên kia thì bọn nó nhìn tui xong cười bước lại phía tui rồi ngồi cạnh tui nói tui thích bọn nó nên nhìn. Rồi cầm tay tui xin làm quen đủ thứ
- Ờ.. ai biểu bà nhìn nó.
- Ơ hay.. ông trách ngược lại tui à.. tui vô tình nhìn thôi mà.
- Ờ.. thanh niên nay manh động lắm.
- Mà tui cám ơn ông dũng cảm cứu tui nha.
- Trời.. tui super men là người bảo vệ công lí mà hehe.
- Hihi.. bị đập gần chết.
- Có tin tui đập bà không! Phản chủ à.
- Ơ.. tui có phải chó đâu (nhéo).
- Ui da đau. Thì ai nói bá chó đâu. Bà tự suy diễn thôi.
- Hứ... 1 lần nữa cám ơn anh hùng nhé.
- Hề hề.

Xong xuôi tôi cũng chạy nhanh về phòng nằm nghĩ mệt. Lúc này cái đầu tôi nó mới đau. Tôi điện thoại cho bác bảo vệ la chung bảo bác trực giúp tôi ngày hôm nay. Năn nỉ ỷ ôi thì bác cũng đồng ý giúp tôi qua cơn hoạn nạn này..

Miên man ngủ và mơ những giấc mơ thần tiên thì tôi tỉnh giấc bởi tiếng động trong nhà. Chả lẽ có trộm. Tôi say ke bật dậy dụi dụi mắt.

- Đm đứa nào.. trộm hả.
- Tao nè.. trộm nào.

Nhìn theo hướng phát ra tiếng nói thì trước mắt tôi là 1 cô gái. Mặc quần thun ngắn, áo thun bó lộ ra 3 khúc chuẩn như Lê Duẩn đang nấu cái gì đó bên bếp. Chả lẽ nhà mình có tiên giáng trần vì thấy đẹp trai chăng. Nhưng khi cô gái quay mặt lại thì.. bà nội mẹ.. là Em chứ chả phải tiên..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Hồi Ký] 11 năm
BÌNH LUẬN