Bỉu à... này thì bố láo. Tôi giả vờ như không quan tâm lời nói của em.
- Hey... thằng kia!
- Thằng nào? Cỏ lá còn có tên, nói chi người.
- Tao kêu mày đó, thằng Quang.
- Á à... biết tên tao luôn. Tao cũng biết mày tên Dạ phải không?
- Dạ nào? Ai tên Dạ? Khùng à?
Em ngạc nhiên hỏi to lại, làm vài người trong phòng nhìn ra.
- Dạ Hương đó. Hahaha.
Em ngẩn ngơ một lát, xong như nghĩ ra gì đó, em bậm môi chạy lại phía tôi. Biết là em sẽ lại vả hay nhéo nên tôi chạy vào phòng.
- Má mày mấy dại vừa thôi!
- Tao nói gì mà chửi tao?
- Dạ Hương cmm... Mày xài dung dịch phụ nữ hả?
- Điên. Mày nghĩ bậy thôi.
Tôi quê quá nên cứ khúm núm trong phòng, còn em thì đứng ngoài cửa chửi vào phòng.
- Mà lại đây tao nói này. (Em ngoắc tôi lại)
- Thôi. Không giỡn nha.
- Tao không nhéo hay làm gì đâu.
- Thề đi.
- Rồi thề. (Em đưa tay lên thề)
- Đứa nào mất lời thề thì tưa mề nhá.
- Rồi.
Tôi bước lại gần em, và khi đạt tới cột mốc giới hạn là tôi dừng lại. Em chuyển sang khuôn mặt tinh ranh hỏi tôi:
- Khai thật đi. Tối qua mày định làm gì bà?
- Hả... làm gì là làm gì?
- Làm bộ hả? Nói thật đi tao có làm gì đâu mà sợ.
- Tao nói rồi. Tay tao lỡ trúng mà. Mày thì có ai dám làm gì. (Tới đây thì tôi ngại quần quại trong lòng rồi. Bị em phát hiện ra âm mưu cạo mủ cao su nhà em).
- Mày tính hôn tao phải không? (Nói xong câu này em nhìn thẳng vào mặt tôi và mặt em hơi đỏ lên, nhìn yêu quá). Tôi vội cúi mặt xuống đáp:
- Không có mà. (Tôi kiên quyết)
- Hừ... coi chừng tao nhé. Đừng tưởng tao hiền.
- Mày mà hiền? Tao chết liền.
- Sao tao ghét cái mặt mày quá. Hứ!