Đọc tin nhắn của em mà lòng tôi nhói lên. Em quan tâm tôi thế kia mà tối hôm qua tôi lại bỏ em và chửi em để em về một mình. Tôi bấm ngay số em. Sau 1 hồi đổ chuông thì em bắt máy.
- Alô...- Giọng ngái ngủ cực dễ thương, cũng có chút lay động trong lòng và nhớ em.
- Anh nè...sang mở cửa cho anh.
- Anh nào? Đm mày là gì mà xưng anh với tao?
- Uầy...anh Quang nè. Qua mở cửa đi.
- Thì kệ mịa mày...đợi chút...tút...tút...
Nghe là biết em còn giận tôi chuyện tối hôm qua. Trong lòng tôi quên đi cái bực tức về em, mà chuyển sang suy nghĩ cách làm hòa với em.
Cạch...éttttttttt...
Cánh cửa được mở ra. Ánh sáng hắt vào làm cay mắt tôi, nhưng cũng đủ cho tôi thấy rõ được em. Khi em vừa cất bước quay đi về phòng thì nhanh như cắt, tôi chạy ra cầm tay em lại. Em quay lại hất mạnh tay tôi ra. Tôi thấy em chống cự như thế này thì làm sao bụng bự được. Tôi khom xuống bế em luôn. Em quơ tay đánh tôi túi bụi, có cái em đấm vô mũi làm mém gãy sống mũi.
- Đm mày làm gì tao? Thả xuống...con chó!
Mặc kệ em la em đánh, tôi quăng em vào phòng xong tôi nhanh chóng đóng cửa lại và chốt cửa lại. Em thì chạy lại đấm vào lưng tôi và dùng tay mở cửa ra. May mà em la hơi nhỏ nên mấy phòng bên không nghe, chứ không là người ta tưởng tôi hiếp dâm phá cửa xong vào bắt tôi đưa lên phường thì nát đời.
- Im đi! La cho tao nghe hả? - Tôi bịt mồm em lại. Em nhéo ngắt tôi đủ chỗ.
- Ưm...ới...ới...um../%-#@/&@-/
- Thả tay ra mày im nha. Cấm la.
- (gật gật)
Vừa buông tay ra thì
- Đ...ụ...m/ %+@//@*!+!( ưm...ưm...ưm
Tôi hôn môi em làm em ú ớ trong mồm, 2 mắt thì mở to ra nhìn tôi. Em chống cự quyết liệt nhưng chả nhích ra được milimét nào. Tôi ôm em nằm xuống giường và hôn. Em thả lỏng người ra và cũng hôn lại tôi. Cái này gọi là kích thích bao tử nè. Cơ mà mồm em hơi bóc mùi, có lẽ chưa đánh răng. Nhưng kệ, ở dơ sống lâu, ăn cứt trâu bất tử mà. Cũng khá lâu và bắt đầu sờ mó lung tung thì em lên gối vào chỗ xxx tôi làm tôi thốn tới não.
- Ây da daaa...đau quá!
- Hừ...hờ mày...dê..hờ hả...con...chó...hờ! - Em vừa thở vừa nói, mà công nhận hồi đó hôn có tí mà mệt thật :big_smile:.
- Có đâu. Tại bản năng mà hehe. Thôi mà cho anh xin lỗi chuyện tối qua nha.
- Hứ.
- Đi mà...xin lỗi mà - Ôm em vào lòng và nâng niu nịnh nọt em hết volume.
- Hừ...lần sau mà còn nóng nảy kiểu đó thì coi chừng em.
- Hì hì...anh biết rồi. Cơ mà em chưa xúc miệng hả?