Logo
Trang chủ
Chương 81

Chương 81

Đọc to

Thời điểm này, khoa Nông lâm của tôi được đi thực tập ở Sóc Trăng, huyện Mỹ Xuyên, xã Gia Hòa 1 thì phải... đi chỉ 1 tuần thôi. Xuống dưới mướn phòng trọ.

Trước khi đi thì tôi có đi chơi với em một bữa cho đỡ vật vã khi đi xa. Đi dạo quanh thành phố, qua các khu công viên ăn cá viên chiên rồi luyên thuyên đủ điều.

- Anh đi bao lâu hả? - Em và tôi chọn một cái ghế đá ngồi.

- 1 tuần em à.
- Hic... lâu thế anh.
- Anh chịu. Chứ biết sao giờ.
- Em buồn chết mất.

Em tựa đầu vào vai tôi. Có vài người lớn đi ngang nhìn tôi ngại bome. Tôi siết lấy tay em và thì thầm nói:

- 1 tuần nhanh lắm mà. Em tưởng anh không nhớ em à?
- Hứ... ai biết được anh.
- Ậy... anh thề với lờ.

Và tôi với em cứ đi dạo tới khi trời về trưa và nắng lên. Tôi chở em về phòng. Em nấu cơm cho tôi ăn một bữa ngon tuyệt! Chiều em đưa tôi đi làm xong em về phòng. Còn tôi thì vẫn làm bình thường. Tan ca thì tôi lại xin anh quản lý cho nghỉ 1 tuần đi thực tập.

- Mày đi 1 tuần thì ai làm ở đây?

- Thì còn 3 người trong quán nữa mà.
- 1 con pha chế, 2 đứa kia chạy bàn cho chết hả?
- Anh ráng giúp em nha. Chứ em không biết sao giờ.
- Haiz... thì mày đi đi. Nhưng có ai vào xin việc thì mày mất chỗ nhé.
- Dạ... anh giúp em giữ việc nha. Em đi có 1 tuần thôi. Nhanh lắm.
- Ừm. Thôi đi về đi. Khổ mày thật.
- Dạ... em cám ơn anh trước.

Tôi mừng rỡ móc điện thoại gọi cho em. Đang tút tút thì phía xa xe em chạy lại. Em đứng chờ tôi sẵn đó khi thấy tôi ra thì em phía bên kia đường chạy qua.

- Chà... em chui đâu ta mà nhanh vậy? - Tôi lên xe cầm lái còn em xích ra sau.

- Hừ... em sợ anh chờ nên tới sớm mà còn nói vậy.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Nhật Ký Thành Thần Của Ta
BÌNH LUẬN