Logo
Trang chủ
Chương 87

Chương 87

Đọc to

Cuối cùng thì chuyến xe buýt cũng đưa bọn tôi xuống tận ST, hình như mất khoảng 5 tiếng đồng hồ mới tới được ST. Trong lúc người ta xuống xe thì thằng T lay tôi dậy.

- Quang! Quang! Tới rồi, dậy đi!
- Hả? Tới rồi hả? Ừm ừm...
- Ngủ gì như chết thế không biết, hihi!
- Tại đi xa quá. Hề!

Tôi và thằng T mỗi người vác một cái ba lô đi xuống. Mặt thằng T thì tỉnh táo, còn tôi thì bơ phờ như chó chết. Lúc này lớp NL02 cũng vừa tới và theo sau bọn tôi vào quán ăn trưa gần đó. Loay hoay nhìn xung quanh thì thấy cha nội Tùng đang ngồi sau đuôi xe bus nôn ói khí thế. Tôi chạy lại troll nó:

- Đù má! Cho chó ăn chè hả?
- Ụa...ụa...oẹ oẹ (viết tới đây tôi cũng muốn nôn quá)
- Má...ghê quá...để tao đi kiếm khăn giấy cho mày.

Nói xong tôi chạy đi tìm thằng T để xin khăn giấy cho lão Tùng Tù Tội. Nhưng lúc này, vô ý trong lúc chạy, một con nhỏ bên lớp kia rẽ trái không đá xi nhan nên chân nó vô tình dẫm lên đôi dép lào thiêng liêng của tôi.

- Bựcccc!

Quay xuống thì "Quai đi nhé, đế ở lại mạnh khỏe theo sau!". Clgt... Đứt dép chứ có con mẹ gì mà bỡ ngỡ. Có gì đâu mà ngạc nhiên như con điên.

- Ơ...mình xin lỗi!

Bạn nữ kia rối rít xin lỗi. Bạn ấy đeo kính, có lẽ cận nên không thấy rõ người đẹp trai như tôi :gach: Tôi rung rinh trước cái xinh lung linh của bạn ấy, cũng cười đáp lại:

- Ờ, không sao. Dép cũng cũ rồi. Cho bóp vú cái coi!
- Nè! Bóp đi, hihi!

Đùa đấy các bác, bình tĩnh nhé! Lâu lâu bựa phát cho vui nhỉ :big_smile:

- Haizz...sao bạn đi kỳ vậy? Giờ tui có mỗi đôi dép này. - Tôi nửa trách móc, nửa muốn bỏ qua cho bạn này vì mặt dễ thương quá.

- Hic. Tại mình vô ý quá. Mình xin lỗi.

Lúc này có nhóm bạn trai gái có đủ của lớp bên kia lại phía tôi. Một con nhỏ hơi ú nói:

- Gì vậy Nhi (tên Nhi)?
- À, mình lỡ đạp đứt dép bạn này...giờ sao đây? - Nhi vừa nói vừa nhăn mặt tỏ vẻ sợ.
- Bạn gì ơi, có gì về phòng trọ tính sau nha. Giờ tới giờ ăn rồi.

Một thằng bạn của Nhi nói. Đcm mày thằng chó, mê gái mà đái lên dép tao. Có dịp ông thông tập thể mày.

- Cho tui xin lỗi nha.

Nhi nói xong, lũ chúng nó kéo tay Nhi đi. Công nhận là không có tình người. Tôi vừa ấm ức vừa quê khi tụi bạn cười. Tất cả cũng tại thằng Tùng. Cmm. Lo cho nó mà đứt dép của tôi. Nhưng lúc này, chợt bạn Nhi chạy ra phía tôi và tay cầm theo cây kim gút đưa cho tôi rồi nói:

- Bạn ghim đỡ nó đi. Rồi lát mình với bạn đi tìm chỗ bán dép mua.
- Ờ...thôi được rồi. Bạn về lớp đi.
- Ừa...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Vũng Linh Du Ký
BÌNH LUẬN