Lúc này có khách ra lấy xe nên tôi nhét điện thoại vào lại, dắt xe và kiểm soát thẻ. Xong xuôi tôi ngồi xuống ghế lấy điện thoại ra bấm tiếp:
- Nghe nè. Câu cuối: "Mày quen thằng Quang trong lớp sao? Mày có thích nó không? Muốn làm bạn gái nó không?"
Gửi tin nhắn xong chả thấy T trả lời, nhưng lát 10 phút sau T gọi luôn mới thốn. Tôi bối rối đến Đông Nhi cũng chả ăn nhằm gì cả... Tôi liều mạng bắt máy luôn. Cùng lắm ăn một tràng chửi, tiếp thu thêm kiến thức thôi. :stick:
- Alo Facebook Yahoo
- Aaaaa... Có phải ông là Quang?
- Quang nào?
- Nào hôn. Láo xượt hả... huhuhu...
Tự nhiên khóc luôn. Tình huống này không như dự kiến của tôi nên tôi khá bối rối.
- À... hehe... Giỡn mà... Tui xin lỗi.
Tôi đành xuống nước thôi, vì có lẽ tôi giỡn hơi quá đà.
- Huhuhu... Ông... có biết... tôi... sợ lắm không...?
- Tui biết rồi. Thôi nín nha... Giỡn cho vui mà.
- Vui hả... Ông còn... nói... hứccc. Tui tính báo công an rồi đó, hức.
Douma, nghịch ngu mém tí là được ăn cơm tù rồi. Tôi cười đau khổ với T:
- Trời. Gì mà ghê vậy?
- Hức... Không biết đâu. Ông làm sao cho coi được đi.
- Làm sao là làm sao... mà sao làm?
- Hứ... Còn đùa nữa hả?
- Bậy. Tui thanh niên nghiêm túc, không hút thuốc lá, không ma túy đá, không hút cần sa nhé!
- Liên quan nhở hihi.
- Cười rồi à... Hehe...
- Hứ... Thấy ghét. Tí bắn tui cái card 20, tại gọi cho ông nãy giờ hết tiền rồi đó.
- Hả... Ờ.
Đệch. Lại còn card nữa à, vcc (vãi cái card)! Đâu cũng là do lỗi của tôi... Thôi thì bỏ ra 20 cho T nó vui. Tán gái mà như tôi thì các bác nghĩ như thế nào nhỉ? "Cũng may tôi đẹp trai ấy :gach: nên vớt được cô Ny hiện tại tuyệt vời như thế này. Là một điều may mắn đối với tôi."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ (Dịch)