Logo
Trang chủ
Chương 10

Chương 10

Đọc to

Hôm sau bước ra khỏi phòng lại gặp em cũng dắt xe ra, và hôm nay em còn chơi quả bô Tam Giác, chạy ngang tôi em nẹt bô như một dân chơi ý. Tôi nhìn thấy mà ghét kinh... Con gái con lứa chả ra sao. Tôi ngao ngán về em. (Sao tôi toàn viết ghét vợ tương lai tôi hoài nhỉ. Thôi kệ, không xóa, để vậy cho em đọc tức chơi hehe tiểu Panđa).

Vào lớp tôi vẫn ngồi vị trí sau T. Và T vào lớp thì cũng vẫn ngồi chỗ cũ. Tôi đợi T yên vị chỗ ngồi, tôi liền lấy cái card 20 ra đưa cho T kèm theo nụ cười tươi rối và đảm bảo không bị thối mồm:

- Nè T. Cho tui xin lỗi chuyện hôm qua nhé.
- À... Không sao... Hihi... Giỡn mà, Quang mua cho tui thiệt hả trời?

T ngại ngùng nhận lấy. Xong T móc ví ra tờ polime 20k đưa lại tôi:

- Thôi kì lắm. Tui giỡn thôi. Xem như ông mua dùm tui nha. Cho tui gửi tiền.

Có thế chứ lị. Hehe. Nhưng tôi không lấy 20k đó. Vì con bạn ngồi cạnh T nghe cmnr. Cầm 20k của T có khi mua Kotex dán vào mặt chả đủ để che đi cái nhục... Tôi đẩy tiền lại phía T, dù lí trí con tim tôi nó cứ bảo: "Đừng... thằng ngu, lấy đi, đừng có trả, tiền bộ cức hay chê!"
- Thôi T à... Đừng làm khó Quang chứ.
- Nhưng mà kì.
- Không có kì ở đây. Có gì về nhà mà kì cọ.
- Hơ... Quang vô duyên.

Xong T cất 20k vào lại ví trước sự chứng kiến và tiếc nuối của tôi.
Và những ngày sau tôi và T nói chuyện nhiều hơn với nhau... và T thì cười tít mắt khi nghe tôi bốc phét. Có buổi học T còn xuống ngồi chung với tôi nữa. Làm tụi trong lớp cứ ồ lên làm tôi và T ngại bmẹ. T thì cứ úp mặt xuống bàn khích khích cười. Còn tôi ít nhiều gì cũng chai mặt hơn T nên vẫn ung dung giản dị ngồi móc cứt mũi trét xuống bàn một cách bình thường... Đùa chứ chả nhớ ra sao nữa nên vài chi tiết bốc phét cho nó vui nhé. :gach: Các bác thấy hư cấu thì cứ triệu hồi thằng Xeko hay Xuka gì ý, tôi đếch sợ đâu. :big_smile:

- Này. Làm gì úp mặt xuống khúc khích hoài thế? - Tôi khều vai T nói.
- Hihi. Ai biết. Tự nhiên tui mắc cười mà.
- Sún răng mà cứ thích cười nhỉ?
- Đâu... răng đủ mà.

T nhe răng ra lấy ngón tay chỉ chỉ vào 4 cái răng cửa, buồn cười voãi. May mà T không bị thơm miệng chứ không tôi bị viêm mũi Nhật Bản chết quá. Người ngoài nhìn vào có lẽ thấy T giống như đang cạy bựa răng cho tôi xem thì nhọ cho T. Hehe. Tôi cười bảo:

- Thôi được rồi. Nói gì cũng tin á. Con nít quá.
- Hứ. Nhờ thế mà hôm qua tui bị mắc bẫy của ông ý. Làm tôi sợ muốn chết.
- Xạo. Sợ muốn khóc tui còn tin chứ sợ muốn chết tui chả tin.
- Hứ... Cái ông này! - T dứ nắm đấm lên định Phồng Tôm tôi. Chậc... dữ quá!
- Sao. Tui đẹp trai hả? Hay sao nào hehe.
- Xí gớm. Thôi lo học đi. Lát thầy gọi bây giờ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Sóng Gió Năm 1979
BÌNH LUẬN