Thứ hai đầu tuần tươi tắn lên để còn va nhau với đời nha mấy thím! Ít hôm nghỉ ở nhà chả làm ăn được gì khi mà có người dỗi thành ra mình phải dỗ. Nay tranh thủ giờ nghỉ trưa vắt óc nặn ra vài chữ!
.......................
Tôi và nó đạp xe bon bon trên đường...
- Mày đừng có lo ! Bả chỉ hù mày thôi !
- ........
Chốc lát cũng đến nơi... Nơi tôi và thằng Nam chọn để tỉ thí là một khu đất trống bên kia đường cách nhà nó một triệu năm ánh sáng ah! Những bụi cỏ dại và những viên đá lổn nhổn sẽ trở thành chứng nhân cho màn chạm trán long trời lở đất này. Mặt trời bắt đầu lặn dần, ánh chiều tà dần buông xuống. Không khí căng thẳng, nhưng cũng đầy hào hứng. Tôi cảm nhận được nhịp tim mình đập nhanh hơn, một phần vì hồi hộp kèm theo sự phấn khích...
- Đánh hết sức nha mày!
- Thật á? Mày suy nghĩ kỹ chưa !? - tôi tự tin phát biểu, mặc dù trong lòng thấp thỏm
Gì chứ quan trọng là thần thái cơ, phải gáy trước ah !
- Phải thế mới biết thực lực mày ra sao chứ! Đừng lo, có gì tao với mày vô viện nằm haha !
Tôi đứng đó, nhìn thằng Nam chuẩn bị, trong lòng không khỏi băn khoăn:
Không biết giờ thực lực của nó ra sao nhỉ? Cũng đã một năm rồi, tôi và nó từng là những mầm non triển vọng với niềm đam mê mãnh liệt. Trong khi nó vẫn còn tiếp bước trên chặng đường dài ấy thì tôi đã dừng chân từ lâu... Liệu tôi có còn giữ được phong độ ăn hành đã làm nên thương hiệu của mình?! Hôm nay sẽ là cơ hội để tôi kiểm chứng câu nói nổi tiếng "phong độ là nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi".
Vừa lúc tiếng gió thổi vụt qua bên tai và cũng là hồi chuông khai chiến, mọi thứ xung quanh như ngừng lại trong khoảnh khắc ấy. Tôi và nó lao vào nhau như hai quả tên lửa. Tôi mở màn bằng một cú đá móc, chân tôi vung lên móc ngược theo đường vòng cung như một lưỡi dao sắc bén nhắm thẳng vào nó
- Vụt !
Thằng Nam nhanh chóng lùi sang một bên, né được cú đá và phản công bằng một cú đâm lao thẳng vào vai tôi !
- Bốp !
Cảm giác đau nhói lập tức lan tỏa khắp cơ thể tôi như thể có một viên đá lớn đập vào. Cánh tay như bị tê liệt, không còn cảm giác linh hoạt nữa.
Vãi ò mới lâm trận chưa đẩy được phát nào đã phụt rồi ah! Tôi cố gắng hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh, nhưng cơn đau vẫn âm ỉ. Không để tôi có thời gian hồi phục, thằng Nam lao vào với một cú đá tạt thẳng vào đầu tôi, không khí xung quanh như bị rạn nứt. Tôi có thể nghe thấy tiếng gió rít qua khi nó vung chân...
- Chát !
Tôi kịp thời đưa tay lên chặn lại. Cảm giác đau buốt chạy dọc cánh tay. Khi nó thu chân về, tôi không chần chừ. Nắm bắt cơ hội ngay lập tức, tôi tung một cú đá nhắm thẳng vào hông nó
- Bốp !
Cú đá trúng ngay, khiến nó phải lùi lại mấy bước để giữ thăng bằng. Tôi cảm thấy một chút tự tin dâng trào, nhưng tôi biết nó không phải là đối thủ dễ xơi.
Tôi quyết định sử dụng tốc độ của mình, lao tới tung một cú đấm thẳng vào cái bản mặt tỷ lệ vàng của nó
- Vút !
Nó nhanh nhẹn lách sang một bên, cú đấm của tôi chỉ làm không khí rung lên. Không để nó kịp phản ứng, tôi xoay người, đưa gót chân lên tạo thành một đường cong tuyệt đẹp với tiếng xé gió rít lên trong không khí
- Vù !
Nhưng thằng Nam đã khom người né tránh, cú đá chỉ sượt qua tóc nó. Tôi cực kỳ tiếc nuối pha này, một chút nữa là đo ván ngay khửa khửa. Trong lúc tôi đang mừng hụt thì bất ngờ thằng Nam vung chân quét qua mặt đất tựa như lưỡi dao sắc bén quét qua đồng cỏ
- Xoẹt !
Với tốc độ của mình thì tôi có thể dễ dàng né được đòn này, tôi bật cao để thoát khỏi cái máy chém ấy !
Tưởng gì, đừng xem thường anh !
Không để tôi có thời gian tự mãn thằng Nam bật ngược lại với một động tác uyển chuyển. Rồi như con báo săn mồi trong đêm tối nó nhanh chóng phóng về phía trước. Trong khoảnh khắc ấy, tôi vẫn còn lơ lửng trên không sau khi nhảy lên vừa nãy. Nó tung ra một cú đấm sấm sét, đầy uy lực, nhắm thẳng vào tôi đang như quả bóng bay lơ lửng giữa không khí. Khoảnh khắc ấy diễn ra quá nhanh, chỉ trong một phần nghìn giây! Trong tích tắc, tôi chỉ kịp đưa cả hai tay ra đỡ
- Bốp !
Tiếng rít của cú đấm xé gió vang lên, như một tiếng sét đánh giữa trời quang. Sức mạnh từ cú đấm truyền qua cánh tay tôi như một luồng chấn động lan tỏa, khiến cả người rung lên bay lùi về phía sau. Chính lúc này, cơ hội ngàn năm có một hiện ra. Khoảng cách vừa đủ để tôi tung một cú đá đáp trả. Khi nó chưa kịp thu tay về, không để cơ hội trôi qua trước mũi chân...
- Binh !
Nó ăn nguyên cú đá xé lửa của tôi cả người lảo đảo lùi về sau. Cùng lúc đó tôi cũng đáp chân tiếp đất. Không để nó có thời gian xoay sở tôi tiếp tục bay vào với một cú đá như quả tên lửa nhắm thẳng vào nó
- Rầm !
Thằng Nam lăn ngã ra đất mồ hôi đầm đìa và hơi thở gấp gáp, tôi có thể cảm nhận được sự hả hê trong lòng khi đã dồn nó vào thế khó.
Trong lúc thằng Nam lồm cồm ngồi dậy, tôi nhanh nhẹn bay tới, quyết định tung một cú đấm trời giáng nhằm dứt điểm nó trong khoảnh khắc này. Pha này tựa tựa như Superman Punch của Roman Reigns ah! Thím nào có xem WWE sẽ biết ! Roman dám copy đòn này của tôi ah!
OTC! OTC! OTC!
02/06/2014, cái ngày mà tôi không thể nào quên khi Seth Rollins phản bội The Shield.
Nhưng bất ngờ, nó phản ứng nhanh như chớp, bật dậy với sức mạnh không ngờ. Tôi chưa kịp nhận ra điều gì thì nó đã giơ chân, tung một cước đạp thẳng vào tôi đang trên đà bay vào !
- Bịch !
Tôi có cảm giác như không khí trong phổi bị hút ra, cơ bụng như bị chèn ép, cảm giác đau nhói lập tức lan tỏa khắp cơ thể, như thể tất cả sức lực trong tôi bị xô đẩy ra ngoài !
Cú đá khiến tôi bị hất văng bay ngược về phía sau. Trong lúc rơi tự do, tôi biết rằng mình cần phải nhanh chóng lấy lại thế chủ động, nhưng... !
- Rầm !
Cơ thể tôi va chạm với mặt đất lạnh lẽo, khiến từng khớp xương bị va đập mạnh cảm giác như vỡ vụn. Tôi nén đau, cố gắng ngồi dậy thì thấy thằng Nam làm biểu tượng giơ ngón tay cái (nhưng hướng xuống) để khích lệ tôi. Mồ hôi rơi lã chã, thấm đẫm cả chiếc áo, đất cát dính tùm lum khó chịu vãi loằn ah! Tôi cởi phăng chiếc áo ném sang một bên. Mát ghê ah! x200 công lực ! Chuẩn bị nếm mùi đi Nam ah!
...................
Ánh sáng từ những cột đèn đường bắt đầu le lói giữa màn đêm đang bắt đầu bao trùm. Những bóng cây dài đổ xuống mặt đất với những hình thù ma quái, cảnh vật xung quanh trở nên đầy ma mị. Gió thổi nhẹ, mang theo âm thanh xào xạc của những chiếc lá, xa xa là âm thanh vang vọng của chốn xô bồ náo nhiệt...
Thằng Nam không ngừng tấn công, nó tung ra một chuỗi đòn liên hoàn: một cú đá cuốn, tiếp theo là một cú đấm, rồi lại một cú trỏ. Tôi chỉ có thể chật vật chống đỡ. Mỗi cú ra đòn của nó đều mạnh mẽ, chính xác, khiến tôi cảm thấy mình bị áp đảo đến nghẹt thở. Khi nãy cục diện vẫn đang khá cân bằng và tôi cũng dần có cho mình lợi thế, nhưng có lẽ sau bước ngoặc vừa rồi, gió đã đổi chiều ! x200 công lực thất bại!
Tôi không thể không phản ứng, ngay lập tức đưa tay xuống đỡ, hy vọng sẽ chặn đứng cú ra tay hiểm hóc này. Nhưng trong một khoảnh khắc không ngờ, nó bất ngờ dừng lại, khiến tôi ngạc nhiên.
Chưa kịp định hình, thằng Nam lập tức vung cánh tay còn lại. Tôi không còn thời gian để suy nghĩ, chỉ kịp đưa tay lên chắn.
- Chát !
Cú đấm mạnh mẽ như mũi thương lao tới, khiến bàn tay tôi cảm thấy đau nhói. Tôi lảo đảo nhưng nhanh chóng lấy lại thăng bằng. Mồ hôi ướt đẫm cơ thể, tạo thành những vệt bóng loáng trên da. Lúc này tôi nhận ra rằng trận đấu không chỉ là về sức mạnh, trình độ, mà còn là sự khéo léo và mưu trí. Nhưng có lẽ đã quá muộn... muộn còn hơn không !
Trận đấu trở nên kịch liệt hơn. Tiếng "bốp", "bịch", "vụt" vang dội khi tôi và nó trao đổi chiêu thức. Mồ hôi chảy dài trên trán, cả hai đều thở dốc nhưng không ai chịu lùi bước
Tôi quyết định mạo hiểm, đánh lừa thằng Nam bằng một cú đấm giả rồi nhanh chóng rụt tay lại, xoay người nhanh như cắt tung ra đòn trỏ. Nó hơi bất ngờ, biết sẽ dính đòn, vội quay người để giảm lực tác động, rồi nhanh chóng lùi lại thủ thế
- Khửa khửa bất ngờ không ku! Gậy ông đập lưng ông đó! – tôi gáy
Gì chứ nãy giờ bị nó quần cho tơi tả , tôi cũng sắp hẹo ah! Được một pha hiếm hoi tranh thủ gáy phát
- Giỏi! – thằng Nam đáp ngắn gọn
Ánh mắt tôi hướng về phía thằng Nam, nhận thấy nó đang chuẩn bị cho đòn tiếp theo. Tôi biết mình cần phải...
- Bụp !
Tôi giơ tay lên chộp lấy cú đấm của nó, ngay sau đó nó bất ngờ xoay người tung một cú trỏ mạnh mẽ vào bụng tôi. Cảm giác đau nhói ập đến từ vết thương cũ, làm tôi lùi vài bước về phía sau. Tôi cũng không phải dạng vừa bèn tung một đạp làm nó chới với về phía trước...
Một cú đấm múc mạnh mẽ, nhưng tôi kịp thời nghiêng người sang bên, tránh được đòn. Tuy nhiên, nó không cho tôi thời gian để thở. Ngay lập tức, thằng Nam xoay người, thực hiện một cú đá cao, chân nó vung lên như một chiếc lò xo bị dồn nén. Tôi chỉ kịp đưa tay lên đỡ, cú đá làm cả người tôi lảo đảo.
Cố gắng giữ thăng bằng. Tôi phản công bằng một cú đá ngang, nhắm thẳng người nó
- Vụt !
Nhưng thằng Nam nhanh chóng giơ tay lên đỡ và khóa lại, ngay lập tức tôi vung tay ứng cứu, nhưng vẫn bị nó hóa giải. Tận dụng cơ hội, nó đưa chân gạt giò tôi
- Rầm !
Tôi mất đà và ngã người xuống đất, vẫn còn đang loay hoay thì ngay lập tức thằng Nam tung một đấm nhắm thẳng xuống. Nhưng may mắn thay, phản ứng của tôi đã kịp thời. Cảm giác adrenaline dâng trào, như một lực đẩy mạnh mẽ, giúp tôi xoay người tránh khỏi đòn đó.
- Binh !
Cú đấm vụt xuống như một cơn bão, tạo ra một tiếng động vang dội khi chạm đất, bụi đất văng lên mù mịt, chỉ cách tôi một khoảng cách rất gần.
Cảm giác như thời gian ngừng trôi. Nếu tôi không kịp né đòn đó, kết quả có thể đã được định đoạt.
.........................
Thằng Nam đi lại kia, nhặt chiếc áo bị rơi trên mặt đất rồi ném về phía tôi:
- Ngầu đét haha !
Tôi bắt lấy chiếc áo rồi mặc vào, ở chuồng à nhầm ở trần lạnh vãi loằn ah!
Ít phút trước...
Từng bước chạy dồn dập, tôi và thằng Nam hừng hực lao vào nhau, chuẩn bị cho cú ra đòn quyết định. Không khí xung quanh như bị nén lại, tạo nên một không gian đầy căng thẳng khi hai chúng tôi sắp va nhau. Đột nhiên, thời gian như ngưng lại trong khoảnh khắc đó, cả tôi và nó bỗng nhiên dừng lại, như thể có một điều gì đó từ sâu thẳm trong lòng mách bảo... Ánh mắt chúng tôi giao nhau, phản chiếu những cảm xúc phức tạp: sự quyết tâm, sự tôn trọng, và cả tình bạn đã gắn bó bao năm qua. Những giọt mồ hôi lăn dài trên trán, trong giây phút tĩnh lặng ấy, mọi thứ dường như lắng lại, chỉ còn tiếng thở dốc của chúng tôi. Việc dừng lại chính là chiến thắng lớn nhất mà cả hai có thể đạt được.
- Haha
Tôi và thằng Nam bật cười, phá tan bầu không khí tĩnh lặng vừa rồi. Một khoảnh khắc nhẹ nhõm sau màn dạo chơi long trời lở đất. Nụ cười của chúng tôi như một dấu hiệu rằng: dù cho thế nào, tình bạn vẫn luôn là điều quý giá nhất.
........................
- Chiêu thức cũng ổn ! Cũng trâu chó đấy ! Mà hơi đần ! - thằng Nam bơm đểu
- Con kẹc ! Do tao bất cẩn thôi !
- Haha !
- Bụng mày có làm sao không đấy?
- Ah không sao !
Đờ mờ mờ mày Nam ah !
- Tao xin lỗi !
- Đã nói là không sao mà !
- Nè ! Phải Nam không đó?!
.......................
Viết xong cũng vừa hết giờ trưa, đi bán mình cho tư bản thôi Chào mấy thím
Thanh Điền
Trả lời1 tháng trước
bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn
Leetam [Chủ nhà]
1 tháng trước
Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@
keylele
Trả lời2 tháng trước
1x. hosng
Leetam [Chủ nhà]
2 tháng trước
Kk
An quên mật khẩu
Trả lời3 tháng trước
Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>
An quên mật khẩu
3 tháng trước
:))
Nguyễn Anna
Trả lời3 tháng trước
Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hiu hiu... :>
alex phạm
Trả lời4 tháng trước
truyện hay đấy bác
Leetam [Chủ nhà]
4 tháng trước
xiè xie :>