Ý cô là, muốn trên 5đ thì học full time trên lớp, còn muốn điểm 10 thì "học thêm" cô dạy ha ?! Thôi, ảnh lâu rồi tôi đăng cho vui thôi, mấy thím để ý làm gì cho mệt !
.................
Tôi ngồi xuống và nhận thấy con bé cục nước đá càng thu mình lại, xa lánh tôi hơn !
- Ah, chắc nó nghĩ tôi là một đứa học sinh cá biệt suốt ngày quậy phá, học hành như cái chổi chứ gì ! - tôi ngẫm nghĩ trước vẻ e dè của nhỏ
Cơ mà nhìn cái dáng vẻ đấy làm tôi muốn ăn hiếp con bé hết sức ah ! Đã vậy nó lại còn chê tôi học dở nữa, như vậy lại càng làm tôi thêm quyết tâm lên kế hoạch chuốc thuốc, để đưa em nó vào tròng – à nhầm, lên kế hoạch tìm hiểu về con bé cục nước đá này !
Nói đi cũng phải nói lại, không giấu diếm hay bao biện gì ! Như tôi đã nói về cái ông thầy dạy Hóa ah ! "Có mấy đứa gặp giáo viên khác nhưng không chào thì cũng không bị làm sao, nhưng gặp ổng mà không chào là xong phim !" - trích lại lời trước đây mà tôi đã nói !
Thật ra thì tôi có lần không chào rồi bị ổng bắt ah ! Gì chứ, ổng như thế gặp thôi đã bủn rủn cả chân tay, long thể bất an rồi chào gì nữa ah !
Nhưng có mấy đứa tụi khác gặp ổng không chào cũng bị bắt là thật luôn, chứ chả phải tôi gắp lửa bỏ tay người hay ném đá giấu tay, mượn gió bẻ măng để bao che cho hành vi không đúng mực ( nhưng vô cùng chính đáng ) của tôi đâu !
Còn về cái điểm tuyển sinh của tôi ngày xưa ah ! Số điểm đó mà so với bây giờ thì quá là cùi bắp luôn !
Giờ tôi thấy mấy cháu học quá ư là ghê gớm luôn, toàn thần đồng mới nhú không ah !
Chứ hơn 10 năm đổ về trước thì 31đ chả phèn đâu mấy thím, cũng khá phết chứ đùa !
Nói thật là giờ nhìn lại cái đề tuyển sinh 10 thì tôi chả hiểu nổi khi xưa mình đậu kiểu gì luôn ah !
Đúng là quá trời quá đất ah ! Khác cái thời tôi học luôn, có mấy bài mà thời tôi học chưa gặp bao giờ ! @.@
…Rồi cũng đến giờ ra chơi !
- Cô bạn hồi nãy tên gì vậy ?!
- Chán em Dương với em Lệ rồi à ?!
- Thôi mệt mày quá !
- Ừ, tao chán rồi đấy ! Giờ có nói không ?! – tôi chấp nhận xuống nước
Gì chứ, phải rủ em nó đi chơi làm quen đồ các thứ nữa ! Được thì cưới luôn hehe… – tôi không có nghĩ vậy
- Minh Nguyệt !
Ái dzà, cái tên thật đẹp ! Mlem mlem...
- Ê ê mày đi đâu đấy !?
- Thì tao qua hỏi cái bài hồi nãy chứ cái gì ! – đây mới đích thị là sự thật, mục đích của tôi
- Mày dám sỉ nhục tao à ?!
- Sỉ nhục cái gì ?!
- Đã có truyền nhân của An-bớt Anh-xtanh ở đây rồi còn đi đâu ?!
- Thôi mày ngồi ở đây đi, để tao chỉ cho !
- Không hiểu chỗ nào ?! - thằng Nam khoác vai tôi
- Sao biết được hạt nào không mang điện, nào hạt nào mang điện ?! - tôi hỏi
- Ôi giời, có cái câu như này cũng hỏi ! Mày kiếm cớ để tiếp cận em nó à ?! - nó thì thầm vào tai tôi
- Tiếp cận cái loằn ! Tao không hiểu thiệt ! - tôi thật thà
Nghe tôi nói xong thì thằng Nam chỉnh lại cà vạt cho ngay ngắn rồi bắt đầu thuyết giảng:
Người ta tìm ra nguyên tử có 3 loại hạt là p, e và n đúng không ?!
- Ờ !
- Và trong cái quá trình...
- Nghe là tao thấy phức tạp rồi…
- Im ! Tao chưa nói xong mày đã nhảy vào miệng tao ngồi rồi !
Thằng Nam tiếp tục:
Trong cái quá trình thí nghiệm, người ta quan sát được như sau: hạt p mang điện tích dương, hạt e mang điện tích âm, hạt n không mang điện !
- Ờ ! Mà sao người ta quan sát được vậy ?!
- Nãy giờ mày có nghe tao nói không vậy ?!
- Em Nguyệt bắt hồn mày đi mất rồi à ?!
- Mày xàm hoài !
- Xàm cái mế ! Tao thấy mày cứ lia lia em nó !
- Sao người ta quan sát được ?! - tôi đánh trống lãng
- Thì người ta làm thí nghiệm chứ cái gì !
- Àh !
- Hiểu chưa ?!
Tôi gật đầu:
À, mà trung hòa về điện là cái gì vậy ?! - tôi hỏi tiếp
- Khi số p bằng số e thì các điện tích dương và âm triệt tiêu... - đang nói thì thằng Nam bất chợt dừng lại vì thấy vẻ mặt ngơ ngác của tôi
- Giờ như này đi ! Mày có 5 quả bóng xanh và 5 quả bóng đỏ ! Vậy là tổng thể nó trung hòa về màu sắc ! Tức là không có màu nào chiếm ưu thế ! Nguyên tử cũng tương tự như vậy !
- Áh tao hiểu rồi ! Vậy nếu như nguyên tử đó có nhiều điện tích âm hơn điện tích dương thì nó mang điện tích âm đúng không !?
- Chính xác ! Khi đó nó không còn trung hòa về điện nữa ! Nó trở thành anion !
- Hả ?! Anion gì ?!
- Haha... nữa đi rồi mày biết ! Bài đấy tiết sau học !
- Chưa học mà mày đã biết rồi à ?!
- Thì tao xem trước thôi chứ có gì đâu !
- Tao cũng có xem mà sao tao không biết ?!
- Thôi, mày đừng có xaolol với tao !
- Thật mà !
- Vậy sao nãy ông thầy hỏi, mày trả lời tầm bậy ?
- Thì tao hoảng quá nên quên hết !
- Tao nói thiệt mà mày không tin ah !? - tôi tiếp tục
- Mày là cái thằng thủ đoạn vô biên, học lớp 2 khai lớp 9 thì ai mà tin cho được !
- …
- Nhìn cái mặt mày chắc thức xuyên đêm cày phim ấy ấy rồi !
- Ê, cái đấy là gì ?! Mày cứ mập mờ bữa giờ !
- Ấy, cái này không thể nói toẹt ra giữa chốn thanh thiên bạch nhật được !
- Ê, Đăng ! Nói cho tao biết phim ấy là gì ?!
- Nếu huynh muốn biết đến vậy thì đệ sẽ nói !
- Ê thằng kia, có biết ở đây là đâu không ?
- Mày nói đi Đăng ! Sợ gì, tao bảo kê cho !
- Ừa ừa, mày nghe lời thằng Tâm đi ! Tao méc cô cho mày hạnh kiểm yếu luôn !
- Xin lỗi huynh ! - thằng Đăng quay sang nói với tôi
...
Tùng... tùng... tùng... vậy là 20 phút giải lao đã trôi qua ! Vậy thì vào học thôi chứ sao nữa mấy thím ! Môn tiếp theo tôi phải cố gắng nuốt trong ngày hôm nay đó chính là môn Ẽnglish ah ! Môn này bà cô dạy cũng hơi dở !
Dù vậy cũng chưa tới mức là tôi ghét bả như cái bà cô Ẽnglish sau này đâu !
Chắc tôi vẫn ghét, chỉ là do bả chưa dạy đủ lâu để tôi ghét !
Mà cả hai bà cô này đều tóc ngắn !
Không hiểu sao cả ba năm học tôi đều có vấn đề với môn tiếng Anh !
Còn bà cô Ẽnglish sau này thì đờ mờ bả dạy như con cac á mấy thím !
Tới giờ tôi vẫn còn cay bả dữ lắm !
Gì chứ tôi với thằng Nam cực kỳ cay bả, đùa thôi mấy thím, có một mình tôi cay bả thôi !
Còn thằng Nam nó không có ghét hay cay cú bả giống tôi đâu, vì nó học giỏi hơn tôi mà nên cái chuyện giáo viên nào chả là cái cốc gì đâu, như tôi đã nói rồi, môn nào mình giỏi thì tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến !
Nhưng nó cũng thừa nhận là bả dạy dở !
Bả tên là... gì chứ tôi không thể nói được !
Nhưng mà tôi với thằng Nam có đặt cho bả cái biệt danh được chọn lọc từ tên của bả, sau này nói vậy hehe !
À mà bả cũng có đứa con gái học trong trường luôn á mấy thím ! Đờ mờ con bả nó...
cái đấy cũng để sau này luôn nha mấy thím, hehe !
Bà cô tiếng Anh bước vào, sau đó là màn chào hỏi giới thiệu của bả các kiểu con đà điểu ! Bà cô này cũng hơi già !
Sau đấy thì không có học nha mấy thím ! Ngồi trò chuyện với bả thôi, cơ mà định mệnh đúng kiểu sỉ nhục công khai thì đúng hơn ! Chuyện là bả hỏi điểm tuyển sinh 10 của bọn tôi ah ! Loạn rồi, dừng ngay điii ! Quá vô nhân đạo, bất lương !
Từng đứa bọn tôi đứng lên giới thiệu về bản thân rồi nói điểm của mình ! Sẵn giới thiệu tên cho biết mặt đồ luôn. Theo thứ tự thì đầu tiên là quân triều đình - à nhầm là ban cán sự mới đúng, rồi sau đấy mới đến thường dân - à nhầm, là bọn tôi.
- Dạ thưa cô, Triệu Tuyết Lệ, 9đ ạ !
Thật là ghen tỵ !
- Dạ em tên Ngô Thị Thùy Dương, 9.2đ ạ !
Ghen tỵ x2 !
- Nguyễn Nhật Nam, 8đ ạ !
Thằng này tuổi tí !
...Bla...bla... vân vân và mây mây !...
- Đặng Hồng Ngân ! 8.8đ ạ !
…?! Xem ra cô bạn này không hề tầm thường rồi ! Tầm thường cái gì mà tầm thường chứ ?! Đểu cáng vô cùng ! Cái cô bạn mà tôi mới chửi nhau hôm qua ah ! Chứ còn ai ở đây nữa ?!
- Lê Kiều Vy ạ ! 9đ ạ !
Con bé cục nước đá này nhìn vầy mà coi bộ cũng ghê trời !
Cơ mà cuối cùng nó cũng chịu cất giọng, cái giọng trong trẻo và dễ thương vô cùng ! Tôi thấy là... thôi, không có thời gian nữa, vì sắp đến lượt tôi rồi !
...Rồi cũng đến lượt tôi ! Nhìn qua chỗ thằng Nam thì tôi thấy mặt nó trông đểu vô cùng ! Gì chứ nó biết tôi điểm thấp, nãy giờ lớp toàn 7 với 8 đầy ra tự dưng giờ lòi ra con điểm 4 ! Nên là nó rất mong giờ giây phút tôi bẽ mặt trước bàn dân thiên hạ ! Quá nhục nhã, khốn nạn tận cùng ! Sa thải vĩnh viễn !
- Dạ em, Lưu Nhật Tâm... dạ... ờm...
- ...4đ ạ !
Nghe xong thì bà cô khẽ nhướng mày nhìn tôi, rồi một cái nhếch môi nhẹ, một dấu hiệu nhỏ nhưng rõ ràng là của sự chê bai. Nó khiến tôi cảm thấy mình như một thằng phế nhân ! Đệt mệt nhục gì đâu ! Tôi nói thật, mấy vụ mà đọc điểm trước lớp quá ư là khốn nạn !
Cũng may là có thằng Đăng điểm cũng ngót nghét giống tôi, nên là phần nào đó tôi đỡ tủi hẳn ! Nó 6đ ah ! Gì chứ 4 với 6 cũng gần nhau nên có thể xem là như nhau ! Chuyện này hay nè, cái môn tiếng Anh, năm lớp 7 thằng Nam học thêm, nó được biết trước đề kiểm tra luôn ! Xong rồi nó đưa tôi ké, dĩ nhiên là tôi cũng húp rồi ! Ngoo gì mà không húp hả mấy thím !
Ai mà chê thì chỉ có xaolol thôi ah !
Tuy nhiên, đây là một hành động vô cùng không đúng đắn !
Mà bài kiểm tra đó tôi được 10đ đó, mấy thím thấy tôi giỏi hôn ?!
Nói thêm một cái là, cái vấn đề học thêm á mấy thím, mấy đứa học thêm toàn được giáo viên ưu ái ! Quá bức xúc, cả nước – à nhầm, cá nhân tôi vô cùng bất bình !
Nói thật chứ tôi thấy cái tổ Tiếng Anh của trường tôi dở quá ! Haizz... chán ! Còn trường tôi tên gì thì tôi có nói mấy chap đầu rồi đó, THPT X, mấy thím thấy là khác cái tên ban đầu chứ gì !
Hehe dĩ nhiên là tên đã thay đổi rồi !
Thôi, mà chắc tôi phải đổi tên thôi !
Mặc dù cái tên tôi chọn trước đây khá tào lao, không hề đụng hàng nhưng vẫn cảm thấy hơi bất an !
Vậy nên là sau khi suy nghĩ lại thì tôi quyết định sẽ đổi tên lần nữa, gọi là THPT X đi hehe, vầy cho an toàn !
Đăng xong chap này tôi phải quay lại mấy chap đầu sửa tên thôi ah !
11h30p...
- Ê ku phụ tao đổ rác !
- Mày vi phạm chứ có phải tao đâu ?
- Hôm qua đầu giờ mày vô trễ đó ! Đúng không Dương !? - hôm qua tôi xin xỏ Thùy Dương mãi mới được đó, gì chứ đã có tôi là không thể thiếu nó được ! Có ngủm tao cũng phải kéo mày theo Nam ah !
- Tâm nói đúng rồi đó !
- Thì ra là hai đứa đây bàn kế hãm hại tao !
- Hãm hại gì ở đây mạy ?! Cái này phải gọi là anh em sống chết có nhau mới đúng khửa khửa !
- Thôi tao vẫn còn yêu đời lắm !
- Nói xong chưa ?! Có chịu làm không ?! Hay để tôi báo với cô cho ông gấp đôi hình phạt ?
- Ấy bình tĩnh, bình tĩnh em làm liền !
- Hai vợ chồng tụi bây được lắm !
- Mày ?! Dzaaaa... - tôi vung chân nhắm thẳng vào cái mâm của nó
Nhưng nó né được...
- Hahahaha
- Rắc rắc ! - tiếng bẻ khớp tay
- Ếh đợi tao... Rác rớt đầy hành lang kìa thằng cờ hó ! - tôi gọi với theo khi thằng Nam xách luôn bọc rác chạy trước
- Khoan đã Tâm ! - Thùy Dương gọi tên tôi
Định chuồn luôn nhưng lại bị gọi lại ! Ngại hết sức ah ! Tình thế khó xử vô cùng ! Những lúc như vậy, chỉ cần nở một nụ cười trên môi ! Suy nghĩ là vậy nhưng có làm được hay không lại là chuyện khác !
- Ực... Thôi kệ nó đi Dương ! Để lát nữa Tâm xử nó cho !
- Mình không nói chuyện đó !
- Huh ?! Vậy chuyện gì ah ?!
- Tâm đã có quyết định cho chuyện kia chưa ?!
- Dương nói chuyện nào ? Quyết định gì á ?!
- Thì chuyện học võ đó !
Đến giờ tôi mới nhớ ra ! Thật sự là quá bận rộn với vòng quay cuộc sống xô bồ ở chốn thành thị náo nhiệt, có những chuyện đã bị tôi quên từ lúc nào không hay, mặc dù chỉ mới có vài ngày thôi á, nhưng cảm giác như đã lâu lắm rồi !
- À chuyện đó, mấy bữa nay lu bu quá chưa có thời gian suy nghĩ ( tôi bịa ), nên là Tâm cũng chưa biết nữa ! Hay để ngày mai đi, Tâm cho Dương biết há !
...
- Làm gì mà lâu vậy mày ? Giờ này mới xuống ?! - thằng Nam than vãn
- Aaaa... tao biết rồi nhe ! Hai đứa tụi bây... - thằng Nam chưa kịp dứt lời
- Dzaaaa.... - tôi vung chân đá nó, nhưng thêm một lần nữa, nó lại né được...
- Tao nói rồi mà mày vẫn chứng nào tật nấy ! - đúng là khi bạo lực bất lực thì ngôn từ lên ngôi
- Hahaha...
- Đệt mợ mày !
- Thôi đổ lẹ đi, nắng thấy bà ! - thằng Nam than vãn
- Con trai mà sợ nắng à ?! Đúng thằng đàn bà ! - tôi xỉa xói nó
- Tia UV không đó, mời mày hứng !
- Dăm ba cái tia UV... À, mà phim ấy ấy là cái gì vậy ?! - tôi đổi chủ đề
- Muốn biết thì chủ nhật tuần này qua nhà tao ! - thằng Nam nhìn tôi cười vô cùng đểu cáng
- Thôi mày ơi ! Chủ nhật tao mắc công chuyện rồi !
- Phim gì thì mày cứ nói đi ! Về tao mở tivi lên xem là được chứ gì !
- Ngáo ! Trên tivi làm gì có mà xem !
- Phim mà không xem trên tivi thì xem ở đâu ?
- Mày nói thẳng đi ! Toàn úp úp mở mở nhức cả đầu !
- Ấy, cái này không thể nói giữa chốn thanh thiên bạch nhật được !
- Lại chốn thanh thiên bạch nhật nữa, thôi mệt mày quá ! Đổ lẹ đi... - tôi bực mình
- Rồi đó !
- Lên dọn cái đống của mày kìa !
- Thôi mày dọn dùm tao luôn đi ! - nói xong nó vọt luôn
- Ê đờ mờ mày Nam...
Dù sao thì tôi cũng phải làm cho xong thôi. Chứ bỏ luôn thì không được ah ! Giờ tôi mà ra về luôn thì ai dọn ah ! Chưa kể rác rớt đầy hàng lang, không dọn có mà lớp bị khiển trách là xong phim.
Mà cái thùng rác thì lớp 10 sài chung với lớp 11 ah ! Do lớp 10 và 11 học chung phòng, chỉ có lớp 12 mới phòng riêng thôi. Có những lúc lớp sáng nó học xong không đổ rác, để cho lớp chiều gánh và ngược lại !
Vụ này chắc mấy thím cũng không còn xa lạ gì nữa !
Nói tới cái vụ đổ rác thì tôi chê, không làm ! Làm gì cũng được, từ sắp ghế SHDC, lao bảng, quét lớp, quét sân trường, hốt rác... tôi đều làm !
Nhưng cái đổ là không bao giờ !
Đó là cấp 2 thôi, chứ cấp 3 là lớp tôi trang bị cái thùng rác cỡ trung bình á, ngoài ra còn có lót cái bọc ni lông nữa, khi đổ mình chỉ cần lấy cái bọc đem vứt là xong ! Nói chung là cũng sạch sẽ hehe ! Chứ đâu như hồi cấp 2, mấy cái thùng rác to đùng thời kỷ Jura với hương thơm ngào ngạt từ thịt khủng long nướng bên trong !
Hồi cấp 2 tôi có xách thùng rác xuống để đi đổ mà thế éo nào lúc đi xuống cầu thang, tôi xách cái thùng đụng trúng thằng kia đang đi lên ! Viết tới đây làm tôi nhớ lại, thấy mắc cười vãi loằn ah !
- Đang nhắn tin với con nào đó ?
…
Thôi lạc đề rồi, trở lại câu chuyện nào mấy thím !
Cũng hên đụng trúng cánh tay nó thôi, không có dơ áo, và tôi cũng xin lỗi rồi ! Với lại thằng đấy nó cũng hiền, chứ gặp thằng đầu gấu nào đó là xong tôi luôn ! Mỗi lần xách cái thùng rác thì ọe ọe luôn ! Quá là thơm !
Không biết mấy thím có thấy là tiến độ mạch truyện của tôi chậm hôn ?! Khỏi cần mấy thím trả lời thì tôi cũng biết. Gì chứ tôi viết mà tôi không biết chắc !?
Mấy thím thông cảm ! Vì cuộc sống vốn diễn ra một cách chậm rãi như này mà hơ hơ !
Từng giây, từng phút, từng giờ, từng ngày, từng tháng, từng năm… một vòng quay chậm rãi, nhưng cũng đầy ý nghĩa ! Nói vui vậy thôi, vì đây là phần mở đầu nên vậy đó, chứ về sau, khi mọi thứ đã vào guồng rồi thì tôi có thể đẩy nhanh tiến độ một chút, mà tôi cũng không chắc nữa ! Vì tôi là người sống chậm, nên là tôi cũng muốn bắt trọn từng khoảnh khắc mà cuộc sống mang lại, không bỏ lỡ bất kỳ điều gì dù là nhỏ bé nhất !
Cơ mà, với tốc độ ra chương như này thì không biết chừng nào mới end luôn ! Nay tôi cố gắng dành chút thời gian cho đứa con tinh thần đây, chứ mấy bữa nay tôi quá ư là bận luôn mấy thím !
Thanh Điền
Trả lời1 tháng trước
bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn
Leetam [Chủ nhà]
1 tháng trước
Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@
keylele
Trả lời2 tháng trước
1x. hosng
Leetam [Chủ nhà]
2 tháng trước
Kk
An quên mật khẩu
Trả lời3 tháng trước
Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>
An quên mật khẩu
3 tháng trước
:))
Nguyễn Anna
Trả lời3 tháng trước
Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hiu hiu... :>
alex phạm
Trả lời4 tháng trước
truyện hay đấy bác
Leetam [Chủ nhà]
4 tháng trước
xiè xie :>