Logo
Trang chủ
Chương 23

Chương 23

Đọc to

Có lẽ là chắc mấy chap mới trong tương lai, tôi sẽ bớt kể mấy chuyện tâm tư lại ah !43 Mà cũng hên xui hehe !85 Không phải vì tôi hết chuyện để nói đâu ! Hít hà drama !43

Dù vậy, nói thật lòng thì mấy drama này vẫn cứ diễn ra đều đều ngoài đời, có phải chuyện hiếm hoi gì đâu mà !3 Mấy thím không tin thì cứ thử ngồi xuống hỏi lũ cháu ở nhà xem, kiểu gì chúng nó cũng có cả rổ chuyện trên trời dưới đất để kể.43 Nói đâu xa, ngay cả chính người lớn chúng ta còn có nữa là !43 Trở lại vấn đề chính là ở lứa tuổi học sinh, vấn đề nằm ở chỗ: liệu tụi nhỏ có dám thổ lộ mấy bí mật đó với người lớn chúng ta hay không ah ?!35 Hơi khó à, vì tụi nhỏ ngại thấy ớn luôn ! Nào là sợ bị phán xét, sợ bị la mắng, bla...bla… đủ thứ lý do trên đời. Gì chứ tôi và cả mấy thím cũng từng trải qua nên cũng biết mà hé ?!43

Thế nhưng, nếu là giữa hội bạn thân với nhau thì mấy chủ đề kiểu này lại được lôi ra bàn tán xôm tụ cả ngày. Nào là "tao ghét nhỏ đó kinh khủng",5 "thằng kia tao không ưa nổi"5, rồi "ông này, bà nọ thế nọ, thế kia" – cứ thẳng như ruột ngựa mà phang, chả kiêng nể gì.85 Nói chung, đó là cái vibe bình thường của tuổi trẻ thôi.43

Nhắc tới đây tôi lại cay, ngày xưa có cái ông thầy dạy toán.5 Ổng dạy siêu dở luôn á mấy thím, hiện vẫn còn đang giảng dạy luôn ah ! Ở trường... gì chứ, tôi không nói đâu !43 Mấy thím thông cảm !3 Trở lại vấn đề, chính vì ổng dạy quá dở,3 cả lớp tụi tôi tẩy chay đòi đổi giáo viên, mà mấy thím biết rồi, đâu phải muốn đổi là đổi được đâu,39 mặc dù có cái lần họp ban cán sự với nhà trường ( nôm na là lớp trưởng các lớp trao đổi mấy cái vấn đề ý kiến đề nghị của mỗi lớp dành cho nhà trường á, nói dễ hiểu là góp ý để cải thiện một vấn đề nào đó ).43 Nhưng nói gì nói, chứ tiếng nói của học sinh làm gì có trọng lượng, cái này mấy thím cũng biết mà, sau cùng có đổi giáo viên được đâu !43

Rồi cũng đến đỉnh điểm, cô chủ nhiệm bọn tôi bày cho cái cách đó là, cần người có tiếng nói hơn bọn tôi can thiệp, mới đủ gây sức ép, đó chính là phụ huynh bọn tôi !85 Xong, tới cái lần họp phụ huynh, cô bọn tôi có dặn là cả lớp về nhớ nói với phụ huynh ý kiến về cái vấn đề đó, để cô tôi lập danh sách có chữ ký phụ huynh để xác nhận !50 Cả lớp đồng lòng ai nấy cũng quyết tâm. Nhưng mấy thím biết sao không ?! Trước khi nói tiếp, thì chắc tôi xin rút lại cái câu 10A2 in my heart quá !343

Kết quả là.... ngày họp phụ huynh, được có mấy đứa nói với phụ huynh, nên thành ra chỉ có vài người !4 Bịp khủng khiếp !343 Phải nói là còn hơn cả cái cảm giác bị người yêu lừa dối nữa ah !43 Xong rồi một thời gian sau, những người mà phụ huynh có ý kiến á, được gọi lên trao đổi cho rõ ràng để giải quyết, đại loại là tại sao muốn đổi giáo viên, có vấn đề gì,...bla...bla...!43 Tất nhiên là có cả tôi với thằng Nam... haizz. Nếu mà ngày đó cả lớp đồng lòng thì đổi giáo viên được rồi. Sau cùng chả đổi được, ông thầy đó chắc cũng bị nhắc nhở hay gì đó ( thậm chí tôi còn chả biết có nhắc nhở hay là không, vì vụ việc sau đó cũng chìm vào quên lãng ). Còn cái buổi chất vấn hôm đó ra sao thì dĩ nhiên là thất bại ê chề !47 Đấy, chỉ có một mình thằng Nam bào chữa thôi, tụi còn lại bao gồm cả tôi tắt điện. Cóng vãi loằn !49 Một người nói, mấy người còn lại ú a ú ớ thì thôi !38 Thuyết phục được ai ! Nữa tôi sẽ lồng vô câu chuyện này cho mấy thím thấy !85 Cơ mà tôi chả nhớ cụ thể là lúc đấy cuộc trao đổi nói gì, lâu quá rồi thật sự chả nhớ chi tiết ah !43 Có một điều tôi nhớ rõ là, năm xưa tôi và một vài đứa ú ớ ú ớ, chả phản biện được câu nào ra hồn ! Chỉ có một mình thằng Nam nói thôi, bọn tôi thì bú win nó !84 Hết cứu luôn, còn thằng Nam nó nói cụ thể cái gì thì tôi chả nhớ luôn ! Nhưng nhớ nôm na là thuyết phục lắm, tôi chỉ nhớ tản mạn là vậy !3 Vì mấy cái này nó thuộc trí nhớ ngắn hạn thôi, làm sao mà nhớ !3 Nhắn tin hỏi nó thì nó bảo: tao nhớ tao chết liền, chuyện hơn 10 năm rồi ! Mà mày hỏi chi vậy ?

- Thì tao hỏi chơi thôi, ôn lại chút kỷ niệm...43

Giờ tôi hỏi ngược lại mấy thím nhá, mấy thím có nhớ là ngày đó đi học, lúc ra căn tin mấy thím đã nói gì với tụi bạn của mấy thím không ?43 Dĩ nhiên làm sao mà mấy thím nhớ rõ mình đã nghe, đã nói cái gì trong cả tỷ lần xuống căn tin cùng tụi bạn ! Cá nhân tôi đánh giá là, môi trường học đường cũng chính là trường đời thu nhỏ ah !8

.....

Giữa cái nắng cháy da của buổi trưa, tôi lê từng bước chân nặng nề trên sân trường vắng lặng bóng học sinh. Cái nóng như một tấm chăn vô hình trùm kín, khiến không khí ngột ngạt, khó thở vô cùng. Những tán cây xanh rì trên sân cũng chẳng đủ sức che chắn khỏi ánh nắng gay gắt.61

Đứng trước dãy cầu thang dài vô tận với mấy trăm bậc, lòng tôi chùng xuống như một quả bóng xì hơi.29

Ngày bé lúc còn cấp 1 tôi rất thích học trên lầu luôn á mấy thím ! Ngồi học trên không trung nó sướng vô cùng, đã lắm hehe !85 Nhưng dần về sau khi lớn lên rồi thì tôi chê, thích học dưới đất hơn, mấy thím biết vì sao hôn ?! Đi lên, xuống cầu thang mệt vãi chưởng, chưa kể cũng nguy hiểm nữa !43

...Trước mắt tôi, dãy hành lang hiện ra như một bức tranh hỗn độn do sự sự tắc trách và cẩu thả của thằng cờ hó Nam !3

...Cây chổi lướt nhẹ nhàng trên nền gạch, từng cọng rác, từng mẩu giấy và những mảnh vụn nhỏ dần dần tụ lại thành từng đống nhỏ... Đang quét hăng say thì bỗng dưng tôi cảm thấy một cảm giác lạ lùng xâm chiếm, như thể có ai đó đang đứng sau lưng, chăm chú theo dõi từng cử động của tôi... 49Tôi ngừng quét, tim hơi đập nhanh vì sự hồi hộp không rõ nguyên nhân, quay đầu nhìn phía sau...84 Nhưng đằng sau tôi chỉ là không gian trống trải của hành lang, im lặng và vắng vẻ. Khẽ thở phào, có lẽ tôi tưởng tượng hơi xa rồi, tôi không khỏi mỉm cười với chính mình trước cảm giác kỳ lạ vừa rồi, đúng trúa hề, tôi quay đầu lại...41

- Aáááhhh ! - ánh mắt tôi đập ngay vào một cô gái mặc áo đỏ rực làm tôi hết hồn19

Bản năng thôi thúc, tôi ngay lập tức quay người chạy thụt mạng...3

- Á... ui... - nhưng dưới nền gạch men bóng láng thì tôi bất ngờ trượt chân, mất thăng bằng và ngã nhào xuống.8

- Tâm có sao có không ?! Lệ xin lỗi !

- Ơ ?!4

Khi nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên, gọi tên mình một cách rõ ràng. Mặc dù đầu óc vẫn còn quay cuồng, nhưng tôi vẫn nhanh chóng định hình lại, và nhận ra đó là Tuyết Lệ !38 Cô bạn lớp trưởng của tôi đang mặc trên người chiếc áo khoác màu đỏ thẳm... Tâm linh dễ sợ ! Bảo sao tôi chả giật mình...43

- Tâm đứng dậy đi ! - Tuyết Lệ nhẹ nhàng đỡ lấy tay, dìu tôi đứng dậy50

- Lần sau Lệ đừng làm như vậy nữa ! Tâm tổn thọ mất !39

- Lệ xin lỗi nha ! Không ngờ Tâm lại phản ứng mạnh như thế luôn !

Chắc định Tuyết Lệ định đùa một chút, nhưng không biết rằng tôi đã trở thành nam chính của bộ phim ăn khách "chuyện kinh dị lúc nửa đêm" !43 Không biết là tôi có nên kể chuyện đêm qua cho Lệ nghe hay không nữa ?!43

- Tâm còn bị đau chỗ nào không ?!

- Hic...52

Gì chứ, trượt chân đập đầu gối xuống gạch không đau sao được ! Lại còn ngay chỗ khớp nữa chứ !3 x2 sát thương chí mạng ! Dù gì tôi cũng chỉ là người trần mắt thịt chứ có phải Achilles mình đồng da sắt đâu mà không đau !43

- Tâm đau ở đâu ?! Để Lệ xem !

- À không cần đâu, chỉ cần một nụ cười của Lệ thôi là mọi cơn đau đều tan biến hết !50

Ngay khi tôi vừa dứt lời, sắc mặt Tuyết Lệ lập tức đỏ bừng như một quả cà chua chín mọng, sắc đỏ lan nhanh từ má xuống tận cổ, Tuyết Lệ vội quay đi né tránh ánh nhìn của tôi. Mái tóc dài buông xuống, vô tình che đi gương mặt đang đỏ ửng, nhưng đôi tai hồng hồng vẫn không thể giấu nổi sự ngượng ngùng.43

Nhận ra mình đã vạ miệng, tôi vội vàng chữa cháy:

À, ý Tâm là một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ ấy mà !39

....

- Sao ?! Tâm Thấy thế nào ?!

- Tuyệt vời ông mặt trời luôn !43

- Xièxie !

- ...549

- Hì, chỉ là lời cảm ơn thôi Tâm !

- Ờm !38

- Mà bánh đó là bánh gì vậy Lệ ?!84

- Bánh hoa hồng đó Tâm !

- Ra là hoa hồng ! - tôi ngẫm nghĩ38

- Hoa hồng mà cũng đem làm bánh được hả Lệ ?35

- Hì, được nè !

- Vậy tức là mình ăn luôn cả hoa hả ?!37

- Đúng rồi Tâm !

- Ơ... Vậy...53

- Tâm đừng lo nè ! Tâm có bị làm sao thì Lệ chịu trách nhiệm cho, được chưa !

- ...43

- Vậy ra là bánh hoa hồng, đơn giản vậy mà Tâm không nghĩ ra ! Tâm cứ tưởng nó là bánh pía nhân hoa chứ !84

- Shǎguā !

- I don't understand what you're talking about ! - thấy Tuyết Lệ cứ xen lẫn giữa các thứ tiếng khác nhau làm tôi bỗng cảm thấy một chút phấn khích. Nhưng tôi lại quên mất rằng mình đang nói chuyện với ai @.@ Đúng là không biết người, lại còn chẳng biết ta ! Trăm trận trăm thua !43

Tuyết Lệ hơi ngạc nhiên, nhưng rồi cũng mỉm cười, đôi mắt lấp lánh sự tinh nghịch:

- I know sometimes what I say can be confusing. I can explain it further if you’d like

- Thôi Tâm chịu thua !19

- Lệ thấy tiếng Anh của Tâm cũng tốt mà ?!

- À thì mấy câu dễ, quen miệng thì Tâm biết !43 Chứ như câu vừa nãy Lệ nói thì chịu luôn !39

- Mà Lệ có ghét Tâm không ?!39

Tuyết Lệ ngạc nhiên nhìn tôi:

Sao Tâm lại nói như vậy ?

- Tại Tâm học dở lắm !39 Sợ Lệ không thích làm bạn với Tâm nữa !43

Tôi hỏi vì thấy mấy đứa học giỏi nó toàn khinh thường mấy đứa học dở thôi !3 Như con bé cục nước đá kia ! Lê Kiều Vyyy !3 Tôi thề là sẽ khiến nó hối hận vì dám coi thường tôi !43

Nếu thế giới có hai loại người là: người học giỏi và người học dở thì tôi nằm ở giữa ! Không giỏi mà cũng không dở !43

- Tâm không được nói như vậy. Lệ vẫn sẽ làm bạn với Tâm mà, đối với Lệ giá trị thật sự của một con người không phải điểm số hay thành tích !

- Tâm đừng tự nghĩ xấu về mình như thế ! Mỗi người đều có một điểm mạnh riêng mà ! Tâm đừng tự ti quá nè !

- Ờm...

.....

Vốn là tôi định hỏi Tuyết Lệ cái chuyện phim ấy ah !43 Mà tôi lại quên mất tiêu ! 84Nãy tôi cũng định hỏi Thùy Dương nhưng chả có lúc nào thích hợp !43

- Thôi về rồi tính, hỏi bé Linh xem sau,85 chắc nó biết á hehe !43 Dù gì bé Linh là người nhà với nhau nên cũng dễ nói chuyện hơn !43 - tôi dự tính trong lúc đạp xe trên đường về với cái đầu gối đau nhức39

Mà mấy thím biết rồi đó, cái gì ngta cứ úp úp mở mở, thì chúng ta lại càng tò mò. Mà càng tò mò thì sẽ đi tìm hiểu cho bằng được, chuyện này cũng hết sức bình thường ah !343

Vừa về đến nhà, dừng xe trước cổng tôi đã nghe tiếng nhạc chậm rãi kèm giọng hát:35

Ta xa rồi em nhé

Đường em em cứ vui

Đừng về bên gác trọ

Để mặc tôi với đời

Em đi thật xa

Quên hết chuyện ngày qua

Ở đây dù mưa gió

Một mình tôi sẽ đi qua

Tôi đi tìm bôi xóa

Hình em trong mắt tôi

Lời nào hai đứa nguyện

Và tìm quên kỷ niệm...

Chắc dượng Hai về nhà đây mà !16 Dắt con xe yêu quý vào sân, tôi đưa tay vuốt nhanh mấy vết nhăn trên áo, kéo cổ áo cho ngay ngắn, chỉnh lại cà vạt rồi hít một hơi thật sâu vào nhà... Tiếng nhạc mềm mại, réo rắt vang lên từ chiếc loa nhỏ đặt trên bàn gỗ. Ơ mà cái loa của tôi !36

Đầu dượng khẽ lắc lư theo nhịp điệu, bàn tay đặt trên bàn với những ngón tay gõ nhịp đều đặn.35

- Dạ thưa dượng con đi học mới về !13

Nghe tiếng tiếng tôi gọi, không chút chần chừ, dượng Hai vươn tay tắt nhạc.

- Ối trời ơi, thằng cu này lớn dữ thần ! Mới đó mà đã ra dáng người thành phố rồi hả mày !

- Hề hề, dượng khéo đùa ! Con vẫn còn long nga lóng ngóng lắm dượng ơi !39

- Mấy bữa nay trên này mày học hành ra làm sao rồi kể tao nghe coi !

- Dạ thì học hành cũng tạm được dượng ạ !43

- Đâu, mày xạo hoài con ! Tao nghe dì nói điểm thi của mày cao lắm mà !

Gì chứ, một lần nữa tôi xin nhắc lại. Tầm hơn 10 năm đổ về trước thì 31đ cũng xịn phết chứ đùa !43 Tôi vô cùng tự hào hehe...350

- Hề hề, dì nói quá rồi dượng ah ! Con cũng chỉ được mấy môn thôi ! Còn mấy môn khác thì lẹt đẹt lắm !43

- Mày đừng có mà khiêm tốn quá ! Phải tự hào lên chứ !

Đáp lại là tôi chỉ biết cười cầu tài...

- Hồi đó cái thời tao là đi học toàn lội bộ cả cây số, chứ đâu có sướng như tụi mày bây giờ ! Nên là ráng học đi mậy !

- Dạ, con sẽ cố gắng try hard lên thách đấu - à nhầm, cố gắng phấn đấu !43 - tôi dùng văn mẫu, chưa kịp nói hết thì...

- Thôi đi mày ơi ! Văn với chả vẽ !

- Hề hề...85

- À, mà bé Linh về chưa dượng ?50

- Con đây nè cậu ! - Linh bất ngờ xuất hiện

- Trời đất ! Mày phải gọi Linh bằng chị chứ Tâm ?

- Còn mày nữa Linh ! Hai đứa bây gọi nhau kiểu gì vậy ?!

- Thôi đi ông ! Có gì đâu ! - dì từ nhà dưới bước lên

Nhà dưới là cái kiểu nhà mở rộng á mấy thím ! Xây nhà chính rồi sau đó một thời gian muốn mở rộng ra xây thêm phần nhà phía sau thì nó gọi là nhà dưới, còn nhà chính thì gọi là nhà trên. Nên mới có cái tên gọi là nhà trên và nhà dưới !43

- Sao mà không có gì được ?! Vai vế phải rõ ràng chứ !

- Tụi con kêu như vậy đó giờ quen rồi dượng ơi !43

- Đúng đó ba !

- Giờ đổi kiểu kia sượng miệng lắm !

Rõ là tôi lớn tuổi hơn nó mà tự nhiên kêu nó bằng chị... hừm !43

- Sượng con cái khỉ !

- Kệ tụi nhỏ đi ông ! Miễn sao tụi nó thấy thoải mái là được !

- Còn nhỏ con thích kêu vầy hơn ! Sau này lớn thì con đổi !

- Thôi tụi mày muốn kêu sao thì kêu ! Tao không nói nữa !

- Ê Linh lại đây !85

- Ý sao tự nhiên cậu kéo con ra ngoài này làm chi vậy ?

- Biết phim ấy ấy là gì không ?!43

- Con không biết !

- Vậy thôi !84

- Vậy là nó cũng không biết luôn ?!61 Rốt cuộc cái phim đấy là gì thế nhở ?!5 Hay bữa nào qua nhà thằng Nam xem sao !3 - tôi ngẫm nghĩ

...Rồi cơm trưa cũng xong, với cái bụng no căng và một cảm giác mãn nguyện khó tả, tôi liền tìm đến chiếc võng thân yêu để phóng sinh cho cơn buồn ngủ đã tích tụ từ sáng đến giờ. Chẳng cần suy nghĩ nhiều, tôi bước tới, như bị cuốn theo lời mời gọi của chiếc võng khẽ đung đưa nhè nhẹ trong gió...43

Tất nhiên là làm sao có thể chìm vào giấc ngủ mà thiếu đi những giai điệu âm nhạc ngọt ngào được chứ ?44 Nghĩ vậy, tôi lập tức bật dậy, khéo léo "thu hồi" chiếc loa yêu quý từ tay dượng một cách đầy tinh tế !43

… Àng em tờ chi49

Àng em ty háu85

Ờ hâu in say mai hé43

O ờ lon5

Đờ rum san mai mát sờ mai kìu27

Ai quánh đờ hau39

Ai quánh đờ quay48

Ái quánh đờ que đấy a56

Đờ đầy si hát, đờ son rồi sáng tu gé đờ42

Ố dè33

Àng ô mai lốp42

Hu đi ô phò ré vờ3

Rí ching pho ô lốp đát sìm sô pha11

Sồ ặc say ờ le pợt de24

Hôm mát chi sờ trang mì đe...22

Đang dần chìm vào giấc ngủ thì:

- Bài gì vậy cậu ?

- Trời ạ, vừa mới lấy lại được chiếc loa, chưa kịp tận hưởng giây phút yên bình nào thì đã bị phá đám rồi ! – tôi nghĩ bụng3

Tôi quay sang, cố nặn ra một nụ cười dù trong lòng thoáng chút mệt mỏi chán chường, nhưng khi nhìn thấy tấm thân ngọc ngà27 – à nhầm, thôi mệt quá bỏ qua khúc này đi, kẻo mấy thím nói tôi đầu óc đen tối thì oan cho tôi lắm !43

- Mai lốp !

My Love của Westlife á mấy thím. Bản tình ca một thời đây mà, chắc là mấy thím cũng biết hé ?!43 Bài này dịch ra tiếng Việt thì nó là tình yêu của tôi, nhưng ý nghĩa không phải vậy ah !343

Cái vấn đề đó thì mãi sau này khi có điều kiện tìm hiểu thì tôi mới biết, chứ xưa cứ thấy nhạc ngoại mà phiêu phiêu thì nghe thôi chứ chả để ý mấy cái vụ này lắm, còn nó hát cái gì thì tôi cũng chả hiểu đâu hơ hơ.43 Như cái bài Larila Song lúc trước tôi có đề cập ấy, nghe thấy hay vãi loằn chứ có hiểu ngta hát cái gì đâu ah !85 Cái đoạn vietsub phía trên là tiếng Anh viết lại thành tiếng Việt rồi đọc nè, ngày xưa mỗi khi đi học đến tiết tiếng Anh dám chắc là mấy thím cũng từng làm qua...85 Cơ mà thấy nó hài vãi loằn ah ! Trông phèn phèn sao ah !43 Còn đây là bản gốc nè:85

An empty street

An empty house

A hole inside my heart

I'm all alone, the rooms are getting smaller

I wonder how

I wonder why

I wonder where they are

The days we had

The songs we sang together

Oh yeah

And oh my love

I'm holding on forever

Reaching for a love that seems so far

So I say a little prayer

And hope my dreams will take me there...

Mấy thím tìm bài này nghe thử xem có giống y như tôi vietsub hay khum. Nghe rồi mấy thím sẽ thấy trình độ tiếng Anh của tôi quá là cao siêu luôn hehe, 10 điểm.43

Nói vui thôi, chứ ngày xưa tiếng Anh của tôi toàn té lên té xuống không ah !39 Điểm kiểm tra toàn 4 với 5 không ah !2315 trong đó nổi bật nhất là bài thi cuối kỳ được có 2,2đ...43

- Á à My Love đồ hé ! Dữ dằn quá rồi nhe !

- Ểh ?! Liên quan ?!4

- Rất chi là liên quan, hôm nào dẫn con đi gặp cái chị tên Tuyết Lệ đi cậu ! Để con chấm điểm cho ! – Linh cố tình nhấn mạnh chữ “chấm điểm”

Nhưng ngoài mặt, tôi vẫn cố giữ vẻ điềm tĩnh, dù trong lòng đã bắt đầu thấy mệt mỏi do cơn buồn ngủ51

- Thôi mệt mày quá, đi ra khác chỗ khác cho tao ngủ ! - tôi phẩy tay, giọng giả vờ cáu kỉnh, mắt nhắm tịt lại như thể sắp chìm vào giấc ngủ ngay tức khắc43

- Chắc chắn nó sẽ không chịu ngồi yên đâu, kiểu gì cũng phá cho mà xem – tôi nghĩ bụng

Bé Linh đứng đó, xị mặt một lúc, rồi bất ngờ nhảy bổ lên người tôi, suýt đứt cả chiếc võng

- Ui… Cái gì vậy con kia ? Xuống, đứt võng bây giờ !3 Xuống mau !3

- Không xuống là không xuống ! Cậu phải kể chuyện chị Lệ đó cho con nghe !

- Trời ơi, cái gì mà Lệ ? Chị nào đâu ra mà kể ?59

- Chắc phải trói nó bằng cà vạt rồi phạt thật nặng thôi... – tôi nghĩ bụng43

- Tụi bây làm cái gì mà ồn ào giữa trưa trờ trưa trật vậy hả ? Không cho ai ngủ, nghỉ hết vậy ?

- Cậu khoe với con là có người yêu rồi đó ba ! – Linh chỉ tay về phía tôi, giọng tỉnh bơ

- Ểh ?! - tôi bật ra một tiếng, mắt tròn xoe, quay phắt sang nhìn nó, trong đầu rối như tơ vò

- Cái gì mà người yêu ? Khoe hồi nào ?  Dượng đừng tin nó ! - tôi vừa nói vừa liếc Linh 59

Dượng nghe xong thì nhướn mày, quay sang tôi, tay phe phẩy chiếc quạt mo, giọng nửa đùa nửa thật:

- Có người yêu rồi mà không báo cáo với tao à ? Còn khoe với con Linh mà giấu tao, thằng này được !

Tôi vội xua tay, lắp bắp phân bua:

Không có đâu dượng ! Linh nó bịa chuyện đó !3 - tôi vừa nói, trong lòng thầm rủa: đúng là tài lanh chanh, bịa ra cái gì mà ác thế không biết !3

Linh thì đứng đó cười khúc khích, rồi tỉnh queo đổ thêm dầu vào lửa:

Thiệt mà ba ! Cậu nói chị đó tên Tuyết Lệ, còn bảo xinh lắm, hát hay nữa !

Dượng nghe tới đây thì bật cười thành tiếng, chỉ tay vào tôi:

Tuyết Lệ hả ? Nghe mùi mẫn ghê ha ! Thằng này kín tiếng quá, có người yêu rồi mà không khai, để tao còn chuẩn bị phong bì chứ haha !

Con bé này đúng là họa tinh, bịa chuyện mà trôi chảy như thật ah ! Giờ dượng tin sái cổ rồi, làm sao gỡ đây !19

Linh le lưỡi trêu tôi, giọng nũng nịu:

- Cậu ngại đó ba, hihi !

- Thôi, ngại cái gì mà ngại không biết ! - dượng phẩy tay, giọng vẫn đầy vẻ trêu chọc, rồi quay sang Linh nháy mắt như thể hai người họ vừa lập thành một liên minh công lý chống lại tôi vậy ah !

Tôi ngồi đó, mặt nóng ran, vừa bối rối vừa tức tối. Dượng thì vẫn cười ha hả, ánh mắt đầy vẻ thích thú như vừa phát hiện ra bí mật gì to lớn lắm.5

- Thôi, hai cha con mấy người để cháu tôi nó nghỉ ngơi, chiều nó còn đi học nữa ! – dì bất ngờ xuất hiện như một ánh sáng cuối đường hầm, giọng dì vang lên, điềm đạm nhưng đầy uy lực, cắt ngang cái không khí trêu chọc đang làm tôi tiến thoái lưỡng nan39

- Thôi, mà cứ từ từ, nữa rồi tính ! – dượng nháy mắt

- Cái ông này ?! Thằng Tâm nó còn nhỏ, học hành chưa xong, người yêu người đương gì ở đây !39

Bé Linh vẫn đứng đó, le lưỡi trêu tôi thêm cái nữa, nhưng vừa thấy dì liếc qua thì im bặt, giả vờ ngoan ngoãn4

- Cái con bé này ! Hồi sáng chưa tởn à mà còn ?

- Hồi sáng gì bà ?

- Ông đi vô nhà liền cho tôi, nhiều chuyện vừa thôi !

Khi cả dượng và Linh đã bị dì “dẹp loạn”, tôi thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như vừa trút được gánh nặng ngàn cân. Dì quay sang tôi, nụ cười hiền hậu hiện lên trên khuôn mặt, ánh mắt ấm áp…39

- Không phải chớ ?! Dì ơi tha con...49

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Người con gái khiếm thính của em
Quay lại truyện Wǒ ài nǐ
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Thanh Điền

Trả lời

1 tháng trước

bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

1 tháng trước

Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@

Ẩn danh

keylele

Trả lời

2 tháng trước

1x. hosng

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

2 tháng trước

Kk

Ẩn danh

An quên mật khẩu

Trả lời

3 tháng trước

Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

3 tháng trước

Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>

Ẩn danh

An quên mật khẩu

3 tháng trước

:))

Ẩn danh

Nguyễn Anna

Trả lời

3 tháng trước

Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

3 tháng trước

Hiu hiu... :>

Ẩn danh

alex phạm

Trả lời

4 tháng trước

truyện hay đấy bác

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

4 tháng trước

xiè xie :>