Logo
Trang chủ
Chương 33
Chương 33

Chương 33

Đọc to

Tôi thức dậy sau một giấc ngủ dài, mắt cay xè vì tối qua mải xem phim đến khuya - à nhầm, học bài đến tận khuya.43 Dù chỉ mới vừa khỏi bệnh, nhưng tôi lúc nào cũng luôn trong tâm thế cháu ngoan Bác Hồ ah !85

Lật đật bước ra khỏi phòng, tôi lao vào nhà tắm, đánh răng, rửa mặt qua loa. Sau một hồi loay hoay thì cũng xong xuôi, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, đúng là cái cảm giác sạch sẽ sau khi tỉnh dậy nó rất là yomost !43

...05/09, hôm nay là ngày khai giảng, một ngày mà ai cũng bảo là trọng đại, là cột mốc đánh dấu một năm học mới. Nhưng với tôi, nó chỉ đơn giản là một ngày bình thường...43 Tôi đã không đi dự khai giảng năm đó, như tôi đã nói từ trước !343 Tôi không phải kiểu người háo hức với những buổi lễ rình rang, nhưng mà, cái không khí của ngày khai giảng thì vẫn có gì đó làm lòng tôi xốn xang, nuốt tiếc khi bỏ lỡ...3 Chắc có lẽ là những tà áo dài phấp phới tung bay dưới nắng vàng, hoặc cũng có thể là mùi nước hoa đắt tiền của các mỹ nữ bốn phương thoang thoảng trong gió !43

À, mà nói nghe nè mấy thím !3 Tự nhiên tôi nhớ ra nên kể luôn !3 Hồi đó, tự nhiên con bé kia nó đi ngang mà lắc tóc hay gì đó tôi chả biết. Nhưng cụ thể là tôi đang đứng nói chuyện, thì tự nhiên một nùi tóc đập vô mặt ah !38 Thơm lắm, mấy thím thấy ghen tỵ chưa heheh...43

Nhưng mà, tóc của con bé đó nó dính vô miệng tôi mấy thím ah !42 Mà hình như tôi còn ngậm một vài sợi tóc của con bé đó luôn !43 Cảm giác khó chịu vô cùng, chả sung sướng gì đâu.39 Mà nè, không phải tôi cố tình ngậm tóc của em nó đâu,43 do lúc đấy tôi vừa nói xong, vừa lúc khép miệng lại trong lúc tóc em nó đập vào mặt tôi nên là thế ah !43

Rồi sau đấy con bé đó nó xin lỗi tôi, chắc chắn là phải xin lỗi rồi, vì trong chuyện này tôi hoàn toàn vô tội mà !343 Thế là xong chuyện, sau đó có vài lần hai đứa bọn tôi chạm mặt nhau, em nó mím môi không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn tôi một cái, đôi khi còn cười cười. Chắc là ngại !35 Thôi, đến đây là đủ rồi...43

...

- Con đi nha mẹ ! - giọng Linh líu lo

Hôm nay, bé Linh trông xinh xắn lạ thường trong bộ đồng phục sơ mi trắng tinh tươm, quần tây phẳng phiu tôn lên... à, mà thôi.43
- Trời ơi ! Cái tướng này mà mặc áo dài thì chắc khối thằng xịt máu mũi mất ! - tôi thầm nghĩ43

Tiếc là nó mới cấp 2, chưa được diện áo dài. Thôi thì, chúc nó thi đậu lớp 10, để năm sau được làm phụ nữ.43

Bé Linh thấy tôi vẫn đứng tần ngần trong bộ đồ nhàu nhĩ, nó ngạc nhiên:

Cậu không đi khai giảng hả ?!

- À không ! Lớp cậu chỉ chọn ra 20 người để đi thôi ! - tôi bịa43

Nghe tôi nói vậy, bé Linh gật gù, không hỏi thêm gì nữa. Nhìn cái mặt ngây thơ của nó, tôi suýt phì cười. Thật ra, ngày tựu trường thì làm gì có chuyện chọn số lượng, ai mà chẳng phải đi để chào đón năm học mới chứ ?!343 Chẳng qua, tôi không muốn đi thật.43 Cứ nghĩ đến cảnh ngồi giữa sân trường, nắng thì gắt, mồ hôi nhễ nhại, nghe đọc diễn văn dài lê thê là tôi đã thấy oải - à nhầm, tôi không đi vì tâm trạng cả tuần nay không được tốt lắm !43

Rồi trước khi đi, bé Linh nó xin dì về trễ, vì khai giảng xong nó đi chơi với bạn gì đó.35 Tôi đứng đây nãy giờ, nghe được đầu đuôi câu chuyện thì nở một nụ cười đểu cáng:

Có con trai không ?! - gì chứ, tôi không thể bỏ lỡ cơ hội để chọc phá nó3

- Hỏi làm gì ?! Nhiều chuyện ! - bé Linh quay phắt sang nhìn tôi, giọng cáu kỉnh

- Vậy là có rồi ! - tôi chim mồi43

- Ai nói vậy ?! - bé Linh mặt đỏ bừng, tôi không rõ là do tức giận hay là bị tôi đoán trúng

- Đây ! Cậu mi mà phán thì chỉ có trúng phóc ! - tôi vỗ ngực, ra vẻ tự tin42

- Có mà sai bét ! - Linh bĩu môi, lườm tôi thêm cái nữa

- Thứ con trai mấy người toàn dê xòm, ai thèm chơi chung !4

Tôi bật cười, định đáp lại thì giọng dì cắt ngang:

Đi nhanh đi cái con này, lát trễ bây giờ !

- Dạ ! - bé Linh hớn hở, không quên lè lưỡi trêu tôi phát nữa trước khi tung tăng chạy ra khỏi nhà

Tôi thở dài một cái rõ to, lững lờ bước vào bếp, đầu óc vẫn còn lùng bùng sau màn đối đáp vừa rồi.36 Cái con đấy đúng là không thể hiểu nổi mà ! Chậc, kệ vậy. Đợi nó về rồi tính sổ sau !3 Nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm, tôi quyết định làm một ly cà phê sữa đá để tỉnh táo.43 Bước vào bếp, tôi lục tủ lấy gói cà phê hòa tan, cái loại mà dì hay càm ràm là uống nhiều không tốt đâu ! Vậy mà ngày nào tôi cũng thấy dì làm một ly to đùng.43

Tôi loay hoay đun nước, rồi đổ cà phê, thêm sữa bò ông thọ vào, rồi đập đá - mấy thím đừng có suy nghĩ sâu xa !43 Đập đá có nghĩa là đập đá !43 Tiếng đá lách cách nghe vui tai lạ thường. Xong xuôi, tôi bưng ly cà phê ra phòng khách. Ngồi phịch xuống bộ sofa cũ nhưng êm ái, tôi với tay lấy chiếc loa yêu quý kế bên, mở lên nghe vài bài cho đỡ buồn, vừa thưởng thức ly cà phê sữa béo ngậy vừa cảm nhận từng khúc nhạc du dương thì còn gì bằng !44 Chưa kể, tôi đã từng nói là, âm nhạc giúp ta khơi dậy cảm xúc, cảm nhận được sức sống trong từng nốt nhạc kia mà !3 Liều thuốc chữa lành tâm hồn là đây chứ đâu !3

...

Mình gặp nhau quen nhau làm chi hỡi em,43

Để giờ đây sao cũng không đành,43

Nói đi em, em lìa xa người yêu thuở nào,

Hay là em quên anh với bao niềm đau.

Mình gặp nhau quen nhau thì vui đấy thôi,

Có ngờ đâu ta không thể xa rời,

Để bây giờ anh nằm nghe giọt nước mắt mãi rơi,

Giờ thì sao em nói đi tình ơi.

Nói đi nói đi em, tình đã tha thiết sao đành

Mà mai sau ta quá ư mong manh,

Nói đi nói đi tình hỡi, khó khăn bao lời

Riêng anh ôm nỗi đau đành thôi.

Nói đi nói đi em người ấy tha thứ cho em

Còn riêng anh đây có sao cũng đành,

Nói đi với anh lời chia tay để em quay về,

Chuyện hôm qua như giấc ngủ mê...43

~~~~~

Một chiều mưa bay

Cũng giống như mỗi ngày

Anh bước chân qua con phố ấy

Ngày nào trong tay

Bao ước mơ sum vầy

Nay bỗng nhiên yêu dấu vụt bay

...

Tình nồng ấm đã lỡ

Dù trái tim anh luôn mong chờ

Tình đời không như mơ

Em bước đi một người bơ vơ

Biết khi nào em còn mong nhớ

Thuở ban đầu đôi mình bỡ ngỡ

Giờ em quên bao dấu yêu ân tình tan vỡ

Tình hạnh phúc đánh mất

Dù trái tim anh yêu rất thật

Rồi mai em tỉnh giấc

Sẽ hiểu ra ai thật yêu em...43

~~~~~
- Tạch ! - tôi vội vàng bấm nút tắt chiếc loa trên bàn, đúng lúc giai điệu ngân nga của bài hát đang đến hồi cao trào38.

Căn phòng bỗng chìm trong tĩnh lặng, như đang đồng cảm với cái tâm trạng của tôi.43 Mới nghe có vài bài, mà lòng tôi đã muốn rớt đài rồi.3 Vậy mà trước đây, tôi cứ khăng khăng khẳng định, âm nhạc là liều thuốc chữa lành ah ?!2
- Mày phản tao rồi, đồ công nghệ vô tri ! - tôi lẩm bẩm, lườm cái loa như thể nó là thủ phạm43

Nói thật, âm nhạc và cảm xúc đúng kiểu hợp sức đẩy nhau lên mây hoặc cùng kéo nhau xuống vực thẳm luôn ah !43 Lúc bình thường thì cũng không có gì quá đặc sắc, thấy hay thì nghe thôi.43 Nhưng nếu trong lòng đang có tâm sự hoặc thất tình, thì thôi luôn, nghe mà thấm từng lời...3 Mà khoan, tôi nói gì mà thất tình ghê gớm vậy ah ?!43 Tôi đây còn chưa có lấy một mảnh tình vắt vai, ở đấy mà thất với chả tình !43

Mà nhạc trẻ, tôi thấy là 80% số bài sao toàn mang thiên hướng nỗi đau trong tình yêu không ah !1 Có một điều mà tôi phải công nhận là, nhạc thời ngày xưa nghe hay cực. Nhạc bây giờ thì vẫn có bài hay, nhưng ít ah !3 Đấy là cảm nhận một người thuộc thời đại cũ như tôi, chứ tôi thấy nhạc bây giờ có vẻ hợp với mấy bạn trẻ tuổi teen năng động hơn ah !43 Mà nói thế hệ cũ cũng không hẳn là đúng, gọi là thế hệ chuyển giao thì đúng hơn ah !3 Tại sao tôi lại nói là thế hệ chuyển giao ?! Sau này có phần về quê của tôi, thì tôi sẽ phân thích rõ hơn, tất nhiên là nếu lúc viết đến đó tôi còn nhớ !43 Còn nếu chẳng may tôi quên thì mấy thím thông cảm heheh...85 Mà chắc là không quên đâu ! Như cái phần về cô vợ hụt - à nhầm, cô bạn cùng lớp Minh Nguyệt của tôi, mà tôi đã đề cập lúc trước !43 Tôi vẫn nhớ và sẽ viết trong tương lai, mấy thím yên tâm. Mà cũng chưa chắc, vì tôi là người thất hứa !85

Tôi lật đật bật dậy, tay vẫn ôm khư khư ly cà phê sữa đá. Nhưng đá thì đã tan tành từ đời nào, ly cà phê giờ nhạt nhẽo như nước đường pha loãng, nhưng bỏ thì tiếc !3 Tôi đưa lên miệng, nhấp một ngụm, nước vẫn là nước - thế là tôi lại uống tiếp ! Bỏ cái giề, phí của giời ah !343

- Dì ơi ! - tôi hét toáng lên

- Cho con mượn máy tính chút nha dì !43

Từ trong bếp, giọng dì tôi vọng ra, bình thản:

Ừ ! Nhưng đừng có xóa cái gì của dượng đó !

- Dạ, con biết rồi !43

Rồi tôi nhảy tót lên ghế xoay, cái ghế này xịn phết, xoay qua xoay lại êm ru ah !43 Tôi nhấn nút nguồn, cái màn hình sáng lên chậm rì như kiểu đang ngáp dài sau giấc ngủ.3 Quạt máy rít lên một tiếng rừ rừ như xe máy hết xăng, rồi mới chịu chạy. Trong lúc đợi nó khởi động xong thì tôi cũng dành chút thời gian xem qua chiếc máy này. Đầu tiên, thùng máy tính ( gọi là vầy cho dễ hiểu, thân thiện nha mấy thím ).43 Chứ thật ra nó gọi là vỏ cây ( vỏ case ).43 Với một người có điểm thi tốt nghiệp tiếng Anh không cao lắm, cụ thể là 4.6 !43 Không liệt là may mắn lắm rồi ah !43 Thì tôi khẳng định: từ case trong tiếng Anh đọc là "cây".43 Nên gọi là vỏ cây đúng rồi...85 Trên vỏ cây ấy, có dán nhãn logo Intel HD Graphics to đùng !43 AMD, NVIDIA không có tuổi ! 85 Rồi ở phía góc trái dưới cùng của màn hình, có dòng chữ vàng chói Full HD không che - à nhầm, Full HD 1080 thôi.43

Tôi nhấp một ngụm cà phê, rồi bắt đầu lùng sục. Lướt chuột lia lịa, phóng to con mắt, tìm mãi mà không thấy đâu !3 Tôi tìm gì ah ?! Dĩ nhiên là LoL rồi, định làm vài ván cho tinh thần phấn chấn mà thôi vậy !38 Vậy là phải tải về, nhưng tôi chả dám tải ah ! Tưởng tượng đến cảnh tôi cầm con bài tủ Galio tung hoành rank vàng khiến đối thủ khóc thét, Faker phải gọi tôi bằng điện thoại !43

Tôi đành ngậm ngùi buông chuột, thở dài một cái rõ to:

Chán thế ! - tôi lẩm bẩm29

Định tắt máy thì một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi: Facebook !43

- Ah ! - tôi gật gù tán thành

Dù gì lâu rồi tôi cũng chưa vào, không biết là có gì mới không ?!33
Tôi mở trình duyệt gu gồ chôm...43 Sau một hoài loay hoay tôi cũng vào được tài khoản của mình. Nhưng háng tá thông tin đập vào mắt tôi, nào là xác minh danh tính, rồi thiết lập bảo mật hai lớp các kiểu con đà điểu...43 Ôi dồi hơi sức đâu mà...  Việc khó cứ để anh " Mắc Xoăn " lo !43 Tôi chọn bỏ qua hết !38

...Tin nhắn chất đống như núi, mà chủ yếu là của thằng Nam.

- Không biết là nó nhắn cái gì nhỉ ?! - tò mò tôi mở thử43

- Dạo này mày sao rồi ?! Có người yêu chưa ?!5

- Ê, biến đâu mất tiêu rồi ?!- ...Mày còn sống không đó ?!5

Tin nhắn từ 6, 7 tháng trước không ah !38 Mà toàn mấy câu ối dồi ôi thôi !5 Giờ mà rep thì khác gì khai quật cổ vật đâu ?! Chưa kể thằng Nam này, tôi mà rep một cái là kiểu gì nó cũng moi móc đủ thứ chuyện. Mệt bỏ xừ !36 Thế là tôi mặc kệ, không thèm trả lời, để mặc đống tin nhắn nằm đó phủ bụi thời gian.43

Hồi đó, tôi kết bạn trên facebook theo kiểu càng nhiều càng tốt. 43 Nhìn danh sách bạn bè của người ta hơn cả ngàn người mà thèm.43 Thế là tôi cũng lao đầu vào gửi kết bạn khắp nơi. Bạn cùng lớp, bạn lớp bên... Mà được có bao người đồng ý đâu ! Nhọ !43

Tiếp tục lướt facebook một cách uể oải thì đột nhiên một bức ảnh đập vào mắt tôi do thằng Nam đăng lên.35 Trong ảnh là thằng Nam với thằng Đăng ! Hai đứa tụi nó tay trong tay - à nhầm,43 đứng cạnh nhau, diện đồng phục trắng tươm tất, cười tươi rói trong sân trường rợp cờ hoa trang trí băng rôn đỏ chói, mấy chùm bóng bay lơ lửng với tiêu đề: Năm học mới ! Tươi như hoa điểm 10 - kèm dòng trạng thái Nhật Nam đang ở cùng với Khánh Đăng.35 Nói thật, nhìn hai thằng này trông ngon trai lắm, nhưng mà vẫn không bằng tôi !43

Tôi phóng to ảnh, nhìn kỹ hơn. Thằng Nam thì tạo dáng ngầu lồi, cười nhẹ đốn tim các bạn nữ !43 Nói thật, cười kiểu này nhìn duyên phết !43 Tôi biết là vì tôi cũng có ah !43 Còn cười kiểu hầm hố ha hả thì ôi thôi...85 Còn thằng Đăng thì cười đến nỗi mắt híp lại luôn...85 Coi bộ tụi nó đang check in các kiểu con đà điểu, chắc vừa chụp xong lúc sáng nay. Tôi liếc đồng hồ, mới có tầm 8 giờ sáng.3

Xem cái ảnh xong thì tôi tiện tay bấm vào trang cá nhân của thằng Đăng.43 Tường nhà nó hiện ra... Có cái ảnh nó đứng chụp trước gương, đeo kính, làm mặt ngầu kèm dòng chữ: sáng sớm hơi mệt !55 Làm tôi xem xong cũng không nhịn được, bật cười thành tiếng.85 Cười xong, tự dưng thấy lòng nhẹ nhõm ah !44 Nghĩ lại, nếu mà lúc sáng tôi lao đầu vào làm vài ván LoL, thì giờ đây tôi đang tức đến hộc máu khi không thể gánh bốn thằng còn lại với con bài Galio 0/5/0...43

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Điều tuyệt vời nhất của chúng ta: Chúng ta - Thanh xuân
Quay lại truyện Wǒ ài nǐ
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Thanh Điền

Trả lời

1 tháng trước

bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

1 tháng trước

Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@

Ẩn danh

keylele

Trả lời

2 tháng trước

1x. hosng

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

2 tháng trước

Kk

Ẩn danh

An quên mật khẩu

Trả lời

3 tháng trước

Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

3 tháng trước

Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>

Ẩn danh

An quên mật khẩu

3 tháng trước

:))

Ẩn danh

Nguyễn Anna

Trả lời

3 tháng trước

Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

3 tháng trước

Hiu hiu... :>

Ẩn danh

alex phạm

Trả lời

4 tháng trước

truyện hay đấy bác

Ẩn danh

Leetam [Chủ nhà]

4 tháng trước

xiè xie :>