"Thì tôi có muốn thế đâu."
"Không muốn, không muốn sao từ đầu uống lắm thế. Anh toàn đem rắc rối cho người khác thôi."
"Ừ thì... tôi xin lỗi cô rồi mà."
"Rồi, tôi bỏ qua. Không bỏ qua chắc anh ám tôi cả ngày mất." Cô ấy giọng dỗi dỗi, quay mặt đi chỗ khác.
"Mà cô tìm được việc chưa."
"Anh hỏi làm gì, liên quan đến anh đâu."
"Tất nhiên là có, vì hôm trước cô nói là vì tôi nên mới mất việc đấy thôi."
"Tôi tìm được rồi, thằng Nhật nó giới thiệu cho tôi chỗ làm mới rồi."
"Thế à, vậy tôi đỡ áy náy :big_smile:"
"Sao thằng em anh nó dễ thương, nó ngoan thế mà anh chả giống nó được cái gì vậy."
"Nó là nó, tôi là tôi, sao lại giống nhau được."
"Tôi không bảo giống, nhưng ít ra anh phải được tí chút biết điều như nó chứ, lúc gặp thì lạnh như băng, lúc say thì như bà cô đồng, lúc bình thường như bây giờ thì…."
"Thì sao?"
"Thì sao anh tự biết, thôi tôi đi về nấu cơm. Chào anh!" Chị ơi tính tiền cho em."
"30k em ơi." Chị chủ quán.
"Tôi còn chưa kịp gọi nước cam, cô bất lịch sự vậy, trả mỗi tiền nước của cô thôi à."
"Ai bảo anh không gọi."
"Tôi chưa gọi chứ không phải không gọi. Chị ơi cho em cốc nước cam như của cô này này, cô ấy trả tiền luôn đấy chị ạ."
"Anh mặt dày quá rồi đấy, vừa mới có tí cảm tình giờ thì hết rồi."
"Ơ, cô có cảm tình với tôi á, thích rồi à."
"Mơ đi."