Logo
Trang chủ

Chương 115

Đọc to

"Sao em?"

"Em hỏi anh chuyện này, anh trả lời thành thật nhé."

"Ừ, nói đi."

"Em nghe mẹ anh kể rồi, em cũng nghe Nhật nó kể rồi, anh cứ định sống mãi thế này sao?"

"Anh không biết." tôi trầm tư và nhìn ra ngoài.

"Anh phải nghĩ cho bản thân mình chứ, hơn 2 năm trôi qua rồi, em biết cái bóng của chị ấy quá lớn, anh đã cố tỏ ra mình mạnh mẽ, anh tỏ ra không cần sự thương hại từ ai hết, vậy tại sao anh không tự thương hại chính bản thân mình đi."

"Thật ra thì cũng không hẳn như vậy, anh muốn để một ngày nào đó cô ấy nhìn lại anh."

"Nhìn lại anh, chị ấy bỏ anh đi lúc anh nằm viện, lúc anh phải mổ. Chính anh là người thuyết phục bố mẹ anh gần 4 năm yêu nhau để bố mẹ anh nói ‘dẫn chị ấy về ra mắt’. Rồi chính anh là người làm chị ấy thay đổi từ một con người xấu xí trở nên xinh đẹp, ưa nhìn. Vậy mà chị ấy bỏ anh đi, chị ấy đi yêu một thằng mà nhà nó giàu hơn nhà anh, chị ấy bỏ anh đi lúc anh khó khăn nhất. Anh cần người ta nhìn lại anh để làm gì?"

"Anh chỉ muốn để cho cô ấy biết không có cô ấy anh vẫn sống tốt. Còn quay lại thì không bao giờ." Tôi đan chặt tay vào nhau.

Đề xuất Voz: (Chuyện tình cảm 99%) Mùa hè năm ấy
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN