"Anh thế này là sống quá tốt rồi, anh gạt cái suy nghĩ đó ra một bên đi, anh sống thoải mái được không? Em biết anh cứ có một cái rào cản nào đó, nhưng thật sự em không muốn anh như thế này. Anh thế này thì ai dám đến với anh nữa."
Tôi im lặng và Trang cũng im lặng. Sao hôm nay Trang lại đề cập đến chuyện này chứ. Thừa nhận là cái bóng của Quỳnh Nga quá lớn, nhưng không đến mức mà Trang nói. Tôi sợ yêu Trang, tôi sợ cô ấy lại như Quỳnh Nga, một cô bé ngây thơ, sợ một ngày nào đó tôi yêu Trang rồi tôi lại bước vào vết xe đổ, tôi thật sự sợ. Không biết Trang có thích tôi thật lòng hay không, nhưng tôi tin Trang là người hiểu lí lẽ, biết cái gì nên và không nên.
"Thôi em đi về đây."
"Để anh lai em về."
"Thôi, anh nghỉ đi, em về một mình cũng được."
Trang lặng lẽ ra về. Tự nhiên cô bé lại nói chuyện này làm mình lại tâm trạng, lại dở hơi. Con gái thật là rắc rối quá đi. Cầm máy lên điện cho thằng Nhật, cũng tầm 9 giờ rồi.
"Em nghe anh ơi."
"Mày đang ở đâu?"
"Em ở nhà Ngọc, đợi em ra ngoài rồi nói."
"Mày, mấy giờ rồi, suốt ngày mày bên đó thế?"
"À hôm nay ăn mừng chị cùng phòng Ngọc tìm được việc, cảm ơn anh nha."
"Khỏi, chưa lấy lương mà đã ăn mừng rồi, lắm tiền gớm. Mà cô ta tên Nga sao mày không nói với anh?"
Đề xuất Voz: [Tâm Sự]- Cưa Chị Hàng Xóm