Logo
Trang chủ

Chương 148

Đọc to

Vâng, hiếm nhưng không quý.

Mà trưa nay về muộn ông chủ có trách gì cô không?

Không, anh ấy dễ tính lắm. Thằng cu nhà anh ấy cũng dễ thương nữa.

Thấy chưa, tôi bảo mà, buổi trưa làm gì có ai mua hàng, với lại tôi quý thái độ của ông chủ ở đấy nên tôi hay ghé đó mua hàng, trừ cô.

Lo mà nhìn đường đi, đàn ông gì mà nói nhiều.

Tôi phanh gấp, làm cô ta ôm chặt lấy tôi. Làm người tôi cũng lâng lâng, đúng là bất ngờ mà.

Cô bảo ai nói nhiều đấy?

Anh đi đứng cái kiểu gì vậy? – Có vẻ tức giận.

Tôi đi theo kiểu của tôi, bám chắc vào đi. Đường giờ này vẫn còn đông. Mà công nhận cái bọn thanh niên bây giờ đi ngổ ngáo thật, toàn làm mình phải phanh gấp.

Thôi, anh không phải giải thích.

Tôi cố tình trêu ngươi cô đấy. Mà sao cái giọng của cô có tức giận sao cũng không nói to lên được nhỉ? Kiểu này lấy chồng về làm sao mà quát được chồng. Ngồi sau xe tôi chắc cô khó chịu lắm, nhưng tôi thấy rất thoải mái, tôi…

 

Đề xuất Voz: Vũng Linh Du Ký
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN