Ừm, phim hấp dẫn quá, cảm ơn anh đã cầm bịch bỏng ngô nhé. Quý anh nên tôi mới ăn hết đấy.
Trông người cũng mảnh mai thế kia mà ăn nhiều phết, hai đứa kia ăn hết có một bịch mà một mình cô ăn hết một bịch luôn.
Thì bỏng ngon cộng phim hay, hì.
Cô ta cười, nụ cười chết người. Nhất quyết không thể yếu lòng với cô ta được. Tôi cùng Nhật lai Ngọc và cô ta về. Trên đường đi tôi nói với cô ta.
Đi cùng tôi không vui à?
Bình thường, nhưng mà phim hay. Cảm ơn anh. – Cười.
Ừ, công nhận phim hay.
Anh có xem đâu mà bảo hay, nằm ngủ con gì. Tôi còn chưa tính tội anh đấy, thằng Nhật nó bảo anh mệt nên tôi mới để anh ngủ, chứ tôi không để anh lợi dụng vậy đâu.
Hả, tôi lợi dụng gì cô, cô còn nợ tiền tôi đấy nha.
Lợi dụng gì anh tự biết. Bao giờ có lương tôi trả anh tiền mà.
Ừ, chăm chỉ mà làm đi, bao giờ trả tôi sẽ xem xét vào độ tự giác và thành khẩn của cô để tôi từ thiện cho cô một ít.
Thế thì tốt quá, hihi, cảm ơn anh trước nha.
Khỏi, ăn hết cả bịch bỏng ngô to đùng xong cảm ơn nhiệt tình thế.
Anh cứ câu sau đá câu trước vậy, tôi thì thật lòng mà anh cứ đùa đùa cợt cợt.
Cô thật lòng với tôi á. Cô thích tôi à?
Ơ, không phải, ý tôi không phải thế. – Giọng cô ta bối rối.
Đề xuất Voz: 2018 của tôi