Hóa ra là từ trước đến giờ cô thích tôi, vậy mà tôi không biết. Thất lễ quá, cô có cần tôi thích lại cô không?
Anh cứ ở đấy mà mơ mộng đi, tôi mà thích anh chắc trời sập mất.
Rồi, tôi sẽ làm cho cô phải thích tôi, hehe.
Thôi, chán đùa với anh nữa, có người nào dở hơi như anh mới thích anh. Đàn ông thích uống nước cam, gặp người khác thì cứ tiền, tiền. Nói chuyện thì khó ưa.
Thế tại sao tôi nói gì cô cũng nghe, bảo gì cô cũng làm?
Đấy là tại… tại tôi nợ anh tiền nên tôi áy náy với anh thôi.
Vậy thì tôi sẽ tính lãi để cô nợ tôi nhiều nhiều chút, lúc đó sai bảo cô sẽ dễ hơn.
Anh mà dám, về đến ngõ nhà tôi rồi kìa, cho tôi xuống đầu ngõ đi.
Ờ, chả lẽ tôi phải lai cô tận vào trong nhà, đi bộ vào đi.
Anh chẳng hiểu tâm lý phụ nữ gì, chả thấy tí ra dáng đàn ông tí nào, tôi nói thế thì đáng lẽ anh phải nói "thôi, để tôi lai cô vào trong".
Đừng hòng, tôi thanh niên cứng, tôi không quen dỗ dành con gái.
Thôi anh về đi, chào anh, cảm ơn anh vì bữa trưa và buổi xem phim hôm nay nha.
Uh, chào cô, mà này, lần sau đi với tôi ăn mặc bình thường thôi nha, mặc đẹp quá người ta lại hiểu lầm là người yêu tôi.
Đề xuất Tiên Hiệp: Đồ Đệ Của Ta Đều Là Đại Phản Phái