Logo
Trang chủ

Chương 153

Đọc to

Cái đồ...

Thôi tôi về đây.

Tôi vội vàng vọt xe đi, không để cho cô ta nói. Trên đường về cứ tủm tỉm cười. Hôm nay tôi được gặp cô hai lần. Hơn hai năm tôi không đi xem phim cùng một người con gái nào. Nhưng hôm nay tôi đi với cô, tôi lại ngủ, tôi lại dựa đầu vào vai cô. Cảm giác của tôi lâng lâng thế này. Hay là….. Nhưng không được, tôi còn chưa trả thù cô vụ cô xin lỗi tôi. Vụ xin lỗi mũ n. Cô tưởng tôi thích cô hả, tôi sẽ làm cô phải thích tôi. Đợi đấy.

Về nhà với tâm trạng phơi phới, tôi thả mình xuống giường, quay mặt về phía tấm ảnh. Một nụ cười bí ẩn, pha chút tự hào nở trên môi. Tôi cầm điện thoại lên, gọi cho "cô ta".

"Đầu thạch cao à?"

"Anh nói cái gì vậy? Anh còn gọi tôi như thế lần nữa là tôi cúp máy đấy."

"Ơ, tôi gọi đầu thạch cao, tự nhiên cô nhận còn gì."

"Mà anh gọi có chuyện gì?"

"Hỏi xem cô đi bộ từ nhà vào ngõ có an toàn không thôi :big_smile:"

"Lắm chuyện."

"Ơ thế cô không được câu hỏi thăm xem người lái cô đi, chở cô về có về nhà an toàn không à?"

"Nghe cái giọng của anh là tôi biết anh không sao rồi, anh đi ngủ đi, ngồi đấy mà nói linh tinh."

"Thì không ngủ được tôi mới gọi cho cô."

 

Đề xuất Voz: Tiền nhiều thì có nên mua nô lệ về chơi?
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN