“Nay mẹ nấu à, ngon thế.”
“Không, Linh Nga nó nấu hết đấy, mẹ phụ.”
“Không ngờ.” – tôi quay sang bĩu môi một cách ngưỡng mộ.
“Ngờ cái gì, hai bố con có uống rượu thì lấy ra mà uống, hai bác cháu mình uống coca.”
“Ở đâu để cháu lấy cho ạ.” – cô ta nhanh nhảu.
“Đứng dậy rót rượu đi con, còn coca ở trong tủ lạnh ấy cháu.”
Tôi đứng dậy rót rượu còn cô ta đi lấy coca. Có vẻ cô ta cũng được lòng mẹ tôi phết. Mà cũng phải, ăn mặc thì không diêm dúa. Nhìn qua thì không sành điệu, ăn mặc bình thường, được cái mặt ưa nhìn bù lại. Dáng dấp thì tạm ổn. Không nuột như mấy em hot girl bù lại được cái cao ráo, ba vòng cân đối. Mình lại nghĩ bậy rồi, không được, không được. Ngồi vào bàn ăn.
“Cháu mời hai bác ăn cơm ạ, em mời anh.”
“Con mời bố mẹ.”
“Ừ, ăn đi.”
Công nhận cô ta cũng biết ăn, biết làm, biết cách chế biến. Nói dăm ba câu chuyện linh tinh mẹ tôi hỏi.
“Nhà cháu có mấy anh chị em?”
Đề xuất Voz: Tán Gái Ở Nhà