"Cũng bình thường. Bố anh hiền, mẹ anh thì cũng hơi gớm gớm nhưng dễ tính."
"Mơ đấy mà dễ tính. Sau này về làm dâu xem có dễ tính không," tôi buột miệng.
"Hả? Anh nói cái gì?"
"À, không, tôi nói nhầm."
"Kể ra thì bố mẹ cưng anh phết nhỉ, thảo nào thấy anh ngang như cua vậy."
"Cô hơi bị nhầm. Còn lâu bố mẹ mới chiều tôi."
"Vâng, không chiều." Cô ta cười.
Cuối cùng đến ngõ nhà cô ta, cô ta bước xuống.
"Đến đây thôi nha."
"Tôi cũng chẳng hóng anh đưa tôi vào, có bao giờ anh đưa tôi vào tận nhà đâu." Giọng cô ta dỗi dỗi.
"Tôi đã bảo tôi không phải thanh niên chu đáo mà."
"Thôi, tôi về đây." Cô ta vẫy tay tạm biệt rồi quay mặt đi.
"Này, quay lại đây đã."
"Cái gì nữa?"
Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp