"Cảm ơn cô nha. Nay không có cô chắc tôi chết mất."
"Không có gì. Nhưng anh phải nhớ anh hứa làm cho tôi ba việc như lúc chiều anh nói đấy."
"Ừ, rồi, tôi nhớ mà. Thôi cô về đi, ngủ ngon nha."
"Vâng, anh về đi, anh chàng Doreamon." Cô ta cười một cái rồi lấy tay bụm miệng.
"Cô..."
Nói xong, cô ta đi thẳng một mạch vào bên trong ngõ. Tôi chẳng biết nói gì cả. Nói ra thì ngại mà không nói thì tức. Mẹ ơi là mẹ, sao mẹ lại để cô ta lấy quần áo cho con không biết. Nỗi nhục này bao giờ mới rửa được đây?
Tôi về nhà thì bố mẹ vẫn chưa ngủ, đang ngồi xem ti vi.
"Thằng Tùng, ngồi mẹ hỏi xem."
"Gì mẹ?"
"Nhà bố mẹ nó làm gì?"
"Nhà ai cơ ạ?"
"Nhà cái Linh Nga ấy."
"Con chịu."
"Ơ cái thằng này, mày yêu con nhà người ta mày còn không biết bố mẹ nó làm gì. Lạ đời nhỉ."
Đề xuất Voz: Chuyển sinh vào thế giới trung cổ