Cô ta đặt hai tay lên vai tôi rồi kéo tôi ngồi xuống, xong xuôi cô ta sang bên salon đối diện ngồi. Làm tôi đơ người tròn mắt ra một lúc. Lúc nãy xuất hiện ở trong nhà tôi còn làm tôi chưa đủ choáng hay sao, giờ lại còn trò chủ động thế này.
"Anh sao thế?"
"À không, có chuyện gì vậy?"
"Hôm nay tôi đến đây là theo nguyện vọng của mẹ anh."
"À, ừ, tôi cũng đoán thế."
"Anh không thắc mắc gì à?" nghe giọng có vẻ tự tin.
"Không, cô đến làm cho bố mẹ tôi vui là tốt lắm rồi. Cảm ơn nha!"
"Không có gì, thật ra thì...."
"Thật ra làm sao, cô bị làm sao à?"
"Không, tôi thấy thương hai bác thay cho anh."
"Cô nghĩ tôi không thương cô chắc?"
"Hả?" cô ta há hốc miệng ra ngạc nhiên.
"Úi chết, nhầm, tôi thương bố mẹ tôi."
"Anh cố tình đấy à?"
Đề xuất Bí Ẩn: Thần Thánh La Mã Đế Quốc