Logo
Trang chủ

Chương 202

Đọc to

Tôi đứng lặng người, cúi mặt xuống. Bỗng nhiên cô ta lại nói tôi đừng sống vội nữa. Phải chăng trong mắt mọi người, tôi luôn luôn vội vàng, luôn gấp gáp trong tất cả mọi việc? Mới gặp cô ta vài lần mà cô ta còn nói tôi sống vội. Con người tôi đã vội vàng từ lâu rồi. Tôi vội để không phải suy nghĩ về quá khứ, vội để mỗi khi về nhà tôi thấy mệt mỏi rồi ngủ một mạch sáng hôm sau lại hòa vào nhịp sống tấp nập của cái thủ đô này. Cô ta tiến lên và vỗ vai tôi.
- Đi thôi anh.
- Ừ, cô đi trước đi, tôi đi sau.
Bước vào trong thang máy, tôi quay sang cô ta và hỏi:
- Cô thấy tôi sống gấp lắm à?
Cô ta gật đầu.
- Cũng không hẳn. Với bố mẹ thì anh không vội, còn với người khác thì có.
- Nghĩ cũng phải, mà cũng theo thói quen thôi.
- Anh đừng viện cớ theo thói quen nữa, có nhiều thói quen của anh phải bỏ lắm đấy.
- Cô thì biết gì về thói quen của tôi đâu mà nói thế.
- Từ từ rồi sẽ biết. - Cô ta mỉm cười.
Ra khỏi thang máy, lấy xe.
- Đi xe cô hay đi xe tôi?
- Xe tôi đi. Mà sao không đi hai xe?
- Cô dở hơi, hai xe làm gì cho tốn xăng.
- Thế lúc về anh về bằng gì?
- Taxi, hoặc đi xe cô về.
- Đi xe tôi về thì mai tôi đi làm bằng gì, anh bắt tôi đi xe buýt à?
- Càng nói tôi càng thấy cô dở hơi. Sáng mai tôi qua đón đi làm. Đi thôi.
Tôi lấy chìa khóa ở tay cô ta rồi dắt xe ra.

Đề xuất Tiên Hiệp: Bách Luyện Thành Tiên (Dịch)
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN