Logo
Trang chủ

Chương 210

Đọc to

Nghe cô ta nói vậy, tôi chẳng còn tâm trí nào để ăn uống nữa. Nhật và Ngọc thu dọn bát đĩa, còn tôi lên ngồi cạnh đầu giường, nơi cô ta đang nằm. Nhìn khuôn mặt cô ta đỏ ửng, đôi mắt nhắm nghiền.

"Cô có thích tôi thật không vậy hả? Cô có biết cô vừa làm cái trò gì không? Tôi không muốn cô phải như vậy, tôi thật không hề muốn một chút nào, bởi vì tôi muốn chinh phục cô một cách khó khăn và thử thách hơn thế này. Nhưng giờ đây tôi lại rối lòng, tôi không dám trả lời cô. Tôi rất muốn dành một sự toàn tâm toàn ý cho những gì mình làm, những ai mà mình yêu mến và nếu thích tôi thật sự, thì cô chắc sẽ còn phải khổ vì tôi nhiều đó, Linh Nga ạ."

"Anh, để chị em trông cho, anh về nghỉ mai đi làm đi."

"Hai đứa dắt nhau ra ngoài chơi một lúc đi, anh ngồi đây lát nữa rồi về."

"Vâng, bao giờ anh về thì alo cho em, em với anh Nhật ra đầu ngõ uống nước."

"Ừ."

Bối rối, bâng khuâng là cảm giác của tôi lúc này. Tôi không biết phải làm gì cả. Tôi ngồi nhìn Linh Nga ngủ. Bỗng nhiên cô ta bật dậy, trông có vẻ buồn nôn. Tôi ngồi sát lại, quàng tay đỡ lấy cô ta.

"Này, tỉnh chưa?"

"Anh lấy hộ em cái chậu đi, em buồn nôn."

Tôi chạy vào nhà tắm lấy một cái chậu nhỏ. Nãy cô ta ăn được mấy miếng nên nôn cũng chẳng ra được bao nhiêu.

"Ai bảo uống cho lắm vào cơ!" – Tôi quát.

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Long Tàng
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN