"Em không thử quần áo thì đi về nha, anh không đứng đây nghe cãi nhau đâu. Anh đã nói đây là cửa hàng chứ không phải ngoài đường, ngoài chợ."
"Em xin lỗi chị, xin lỗi anh. Em sẽ trả anh chị đầy đủ tiền. Còn đây là cửa hàng, anh chị có thể nhẹ nhàng được không ạ, không em bị đuổi việc mất." – Cô ta vừa nói vừa quệt nước mắt.
"Đuổi việc là còn nhẹ, tôi thích nói với chủ shop đuổi chị lúc nào cũng được. Trời thì nóng bức mà đi thử quần áo cũng bực mình."
"Anh đi về đây, em còn nói nữa là anh cho em về một mình đấy." – Tôi nói với Trang.
"Ơ, từ đã, đằng nào cũng đến đây rồi. Để em điện cho chị Huyền."
Trang rút điện thoại ra, alo cho Huyền.
"Alo, chị à, em đang ở cửa hàng chị đây… Bao giờ chị về… Vâng, anh chị với cháu cứ đi đi. Khi khác gặp nhé."
Tôi thì nhìn Linh Nga, cô ta trông tội lắm. Sáng nay đã uể oải vì một trận say rồi, giờ lại bị Trang nói cho một trận không ra gì.
"Này chị, chị lấy mấy mẫu mới nhất ra tôi xem. Còn chuyện hôm trước tôi bỏ qua, chị rút kinh nghiệm lấy mà sống cho đàng hoàng." – Trang nói với Linh Nga.
"Vâng, chị đợi em chút."
Linh Nga đi lấy mấy cái váy cho Trang thử. Tôi thì lại ghế ngồi chờ. Trong lúc Trang đi thử quần áo, tôi và Linh Nga cũng không nói với nhau câu nào. Nhìn khuôn mặt buồn buồn của cô ta, tôi cũng thấy ái ngại, cũng áy náy. Giờ chẳng biết nên phải làm thế nào. Thực sự tôi cũng không muốn Trang biết Linh Nga có liên lạc với tôi.
"Anh, anh ngắm hộ em cái váy này xem thế nào." – Trang đi ra, mặc một chiếc váy màu hồng và nói với tôi.
"Ừ, cũng được."
Đề xuất Voz: Chạy Án