Cái cô bé này, chỉ giỏi hành người khác thôi, đúng là tiểu thư, ở nhà chắc được bố mẹ chiều, nên đâm ra cái gì cũng biết, nhưng nghĩ cho cùng thì nhiều thứ chẳng biết cái gì, ngây thơ vô số tội. Sáng sớm qua chẳng giúp được cái gì, để lại đống bát đĩa cho mình rửa, ăn thì không ăn, sữa đổ ra không uống, bánh mì với xúc xích ăn được một nửa, trứng thì ăn mỗi lòng trắng. Cái miệng để ăn với để nói, cô nhóc này chỉ nói là giỏi.
Dọn dẹp nhà cửa đâu đấy xong tôi ngủ nghỉ. Ba giờ rưỡi chiều, quần áo chỉnh tề để đi gặp "đồ dở hơi tội đồ kia". Nghĩ thầm quả này phải cho cô ta một phen ra trò mới được. Đến nơi cũng gần bốn giờ. Hỏi tiền thanh toán sửa cả hai xe. Ông chủ bảo hết năm trăm nghìn cho hai xe. Còn con Vespa bị xước thì phải hôm khác đến ông ấy bảo rồi sơn lại chỗ xước cho, chứ giờ không có thợ làm. Cô ta chưa đến nên tôi cũng trả luôn. Kiếm quán cà phê gần đó ngồi, tiện thể gọi điện cho cô ta.
"Alo, ai đấy ạ?"
"Là cái người tông vào cô hôm qua đây. Sao! Bốn giờ rồi mà không thấy mặt mũi cô đâu vậy?"
"Tôi còn đang làm, đã bảo anh hôm qua là hẹn nhau năm rưỡi cơ mà."
"Có nghĩa là giờ cô bắt tôi phải chờ cô một tiếng rưỡi nữa?"
"Tùy anh, không chờ thì anh về đi, không lấy tiền thì về luôn đi!"
"Cô tưởng tôi cần tiền của cô á. Đã sai lại còn lên giọng à. Bực mình."
Cô ta cúp máy luôn. Đã thế ở lại gặp bằng được, phải làm căng. Để con gái nó nhờn với mình một lần thì không được. Sĩ diện đàn ông cơ mà. Ngồi im ở quán sửa xe đợi cô ta, không ra quán cà phê nữa. Năm giờ mười lăm, cô ta đi xe ôm đến. Tôi đứng dậy.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thôn Phệ Tinh Không Phần 2 [Dịch]