Hôm nay cô ta trang điểm, xinh thật. Không phủ nhận được một điều là nếu mặc thế này ra đường khối kẻ ghen tị. Làn da trắng ngần, đôi môi đỏ đỏ không đậm đà nhưng trong sáng đến lạ kỳ. Nụ cười của cô ta háo hức, nụ cười vô tư. Lần đầu tiên tôi thấy cô ta cười thoải mái như vậy.
Đi ra ngoài cô ta hỏi.
"Đi xe em nhé?"
"Không!"
"Vậy đi xe anh đi?"
"Không."
"Thế anh định đi bộ à?"
"Đi taxi, ngố thế. Mặc đẹp thế này định ngồi xe số à."
"Hì, không sao mà. Tùy anh vậy. Em thì thế nào cũng được."
Tôi và cô ta ra đầu ngõ bắt taxi. Trong lúc đợi xe đến, tôi hỏi cô ta.
"Này, định đi đâu đây?"
"Ăn sáng trước đi anh, rồi còn đi đâu tùy anh." Cười.
"Thế chẳng bằng bảo tôi dẫn cô đi chơi cho nhanh, đi nào."
Tôi và cô ta đến quán cafe hôm trước mà tôi và cô ta đã ăn sáng cùng nhau.
"Chị ơi cho em hai nước cam, hai bánh bông lan sô cô la, hai cái xúc xích."
"Hì, sao anh không uống cafe, hôm trước em thấy anh uống cafe mà."
Đề xuất Tiên Hiệp: Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu