"Hôm trước đi chợ bác mua cho em một cái váy với một bộ đồ ngủ anh ạ, em chưa cầm về còn để ở đây."
"Hơ, mẹ còn tính cả đường này nữa cơ à :(" tôi lẩm bẩm.
"Anh nói gì cơ?"
"À không, mà xong bữa sáng rồi, em ngồi ăn đi."
"Vâng, đợi em hong khô đầu đã."
"Em có thích ăn bánh mì không, không thích anh đi mua bún hoặc phở cho."
"Anh nấu đây à, thế này được rồi anh ạ. Trông vậy mà cũng đảm nhỉ." Cười.
"Anh xin em. Em đừng cười nữa. Cười nữa là anh chịu không nổi đâu. Xinh điên đảo thế thì ai chịu được. Đã vậy lại còn sáng sớm." Ngồi vào bàn ăn. Ăn được mấy miếng Linh Nga hỏi:
"Anh Tùng."
"Hả?"
"Anh không cố tình đâu, tại anh... tại anh muốn giúp em thôi."
"Ơ, em đã hỏi đâu mà anh trả lời." Cười nhìn yêu lắm.
"À, ờ nhỉ. Em hỏi gì thế?"
"Em đang định nói anh ăn nhanh lên rồi còn đi làm
Đề xuất Tiên Hiệp: Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)