"Ừ, ăn xong anh lai em về thay quần áo rồi đến cửa hàng."
"Vâng, nhưng mà giờ là sáng sớm, em không muốn xử tội anh. Em chưa bỏ qua cho anh đâu."
"Ừ, anh biết rồi. Thôi em ăn đi."
Ngồi nhìn Linh Nga ăn, tôi thấy hạnh phúc đến lạ lùng. Dù chưa là gì của nhau, nhưng tôi muốn chăm sóc một con người như vậy, muốn che chở và muốn mỗi sáng thức dậy thấy cô ấy ở cạnh bên tôi. Tôi cũng muốn có một gia đình hạnh phúc, cũng muốn có một thằng nhóc như Bin hay một cô công chúa xinh đẹp tíu tít gọi ba.
Ăn xong, tôi đi thay quần áo. Có điện thoại của Trang.
"Alo anh à?"
"Ừ."
"Em qua đón em đi làm với, xe em bị hỏng rồi. Mà anh nhớ hôm nay có lịch gì không?"
"Tối dẫn em đi chơi chứ gì. Mà em bắt taxi đi đi. Anh vừa mới dậy. Không kịp giờ đâu."
"Vâng, đành vậy. Hic."
Nói xong thì tôi quay lại thấy Linh Nga đang đứng đằng sau.
"Anh qua lai chị ấy đi," giọng có vẻ buồn, hình như nghe được mấy câu tôi nói.
"Thôi, để anh đưa em về. Rồi đưa em đi làm."
Đề xuất Tiên Hiệp: Vạn Tướng Chi Vương