Logo
Trang chủ

Chương 291

Đọc to

Nói xong, tôi kéo Linh Nga đi cùng. Trong đầu tôi thì cũng chưa biết là đi đâu cả. Lên xe, Linh Nga nói:
"Em không thích anh như vậy đâu."
"Anh làm sao?"
"Thì anh cứ vung tiền mua những đồ đắt tiền, mà mua cho em. Em không thích."
"Anh biết."
"Anh biết sao anh vẫn còn mua?"
"Sau này em sẽ rõ. Nhưng em mặc bộ đó đẹp lắm. Một lần cho anh nhìn là đủ rồi."
"Em không biết đẹp hay không, mặc dù em rất thích. Anh có tiền anh mua cho em nhưng em không muốn những gì đến với em nó quá dễ dàng và đặc biệt dùng tiền không mua được lòng em đâu. Cái gì bây giờ đến với mình quá dễ dàng thì ắt hẳn có vấn đề khi mà anh chẳng là gì của em cả."
"Là người yêu còn gì." - Tôi nói nhỏ.
"Hả? Người yêu á? Em nhận làm người yêu anh bao giờ?" - Cô ấy có vẻ sốt sắng.
"Người yêu hờ. Vặn với chả vẹo. Bộ quần áo này anh cầm về. Một lúc nào đó anh sẽ tặng lại em. Ok chưa?"
"Vâng, thế có phải ngoan không?" - Cô ấy cười.

Tôi chở Linh Nga đến một quán vỉa hè bán đồ ăn vặt trên đường Trần Khát Chân. Gọi ít ốc với đồ ăn linh tinh, nem rán. Trông cô ấy có vẻ ăn ngon lành.
"Linh Nga này."
"Dạ."
"Phản xạ dạo này nhanh nhỉ, nhanh hơn mấy lần trước."
"Tại em đang chăm chú ăn thôi, anh là cái đồ cơ hội." - Cô ấy bĩu môi.
"Em có vẻ thích ăn mấy đồ này nhỉ?"
"Ngon mà anh, anh ăn ít thế, toàn ngồi không vậy. Há miệng ra nào."

 

Đề xuất Voz: Tiếng Chuông Gió
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN