"Anh giấu làm gì, kiểu gì em chẳng biết. Từ nay đến mai chắc là còn biết nhiều điều hay ho từ anh lắm đây. Với lại lúc nào tiện thì em gọi anh là Thỏ nhé, đáng yêu mà. Hì."
"To đầu bằng này rồi còn đáng yêu, cái tên Thỏ nghe nữ tính quá."
"Em thích thế. Ai bảo anh gọi em là đầu thạch cao cơ, em gọi là Thỏ Đế cho bớt nữ tính là được chứ gì."
"Thôi, kệ em!"
"Ơ kìa, anh mà cũng biết giận à, hôm nào toàn chọc em, hôm nay em mới trêu có tí đã dỗi rồi."
"Ai thèm dỗi, đấy là người lớn không chấp trẻ con. Nhá!"
Tôi với Linh Nga vừa đi vừa cười vui vẻ với nhau, về tới nhà thì thấy bố tôi đang ngồi cắm cúi vào cái máy tính bảng, mẹ tôi thì đang gọt hoa quả.
"Hai đứa về rồi đấy à?"
"Dạ." – Linh Nga nhỏ nhẹ.
"Ngồi ăn hoa quả đi, mẹ gọt xong rồi."
"Vâng, ngồi đây em." – tôi kéo tay Linh Nga ngồi xuống bên cạnh tôi.
"Sao, về quê hai bác có thoải mái không?" – mẹ tôi hỏi Linh Nga.
"Dạ thoải mái ạ."
"Lại còn không, Linh Nga thân thiết với bà nội lắm rồi, mới về ra mắt mà đã bóp tay bóp chân cho bà, máu ghê."
"Mày, cái mồm, ăn với chả nói. Mà Linh Nga này, hai đứa tính sao chuyện cưới xin, hôm nay ông nội giục rồi đó."
"Dạ, cháu… cháu…"
Đề xuất Tiên Hiệp: Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)