"Mẹ, Linh Nga còn công việc, đã đâu vào đâu đâu. Đợi xin được việc ổn định đã, với lại con đã về nhà Linh Nga đâu."
"Ừ, nhưng mà hai đứa bố trí về quê Linh Nga, rồi xem ý ông bà bên đó thế nào để bố mẹ biết đường."
"Dạ, hai bác thư thư cho cháu vài bữa." – Linh Nga bối rối.
"Ừ, con về đây rồi, hai bác cũng coi con như người trong nhà luôn rồi. Có gì khúc mắc con cứ nói." – bố tôi nói. Mà sao đang bác cháu tự nhiên lại chuyển sang con với bác luôn nhỉ.
"Bác trai nói đúng đấy, các con cưới nhau sớm, rồi sinh con đẻ cái ổn định công việc sau này đỡ vất vả con ạ."
"Vâng, con biết rồi." – tôi lại tặc lưỡi.
Tôi với Linh Nga ngồi cạnh nhau mà hai đứa cứ run run, tay tôi nắm chặt lấy tay Linh Nga từ bao giờ. Tại thấy bố mẹ tôi nghiêm túc quá.
"Linh Nga, đi mua với bác ít đồ đi con."
"Mẹ không để cô ấy nghỉ à, sáng đi xe về mệt đã nấu cơm, xong rồi rửa bát, nãy còn đấm bóp cho bà nữa."
"Dạ, con không sao đâu bác."
"Đấy, Linh Nga nó không như mày đâu, đàn ông đàn ang suốt ngày nằm ườn ra đấy."
"Vâng."
Đề xuất Tiên Hiệp: Vạn Tướng Chi Vương